Chương trước
Chương sau
“Đây là nghi thức, thông qua nghi thức để tăng lên uy nghi, hội tụ khí trời”

Diệp Thiếu Dương trả lời.

Cái này nhìn qua giống như đang biểu diễn hài kịch, làm đại khái cũng mười phút, vu trợ đi qua kiểm tra tình huống của hai cái hố đào, sau đó kêu dừng lại.

Lúc này, biểu diễn bên kia cũng kết thúc, vu sư tự mình đến bên trong kiệu, từ trong ‘kho hàng’ lấy ra một cái bình, đi đến hố đất phía trước pháp đàn, mở ra cái bình đổ vào trong đó một bình chất lỏng màu đỏ.

“Máu gà trống”

Diệp Thiếu Dương hít hít mũi, nói Đem máu gà đổ vào trong hố xong, vu trợ liền bảo mấy tên mặc thanh y, đem mấy tráng hán đang cởi áo đều bỏ xuống hố, sau đó rót vào một thùng dầu gì không biết, rồi đốt cháy lên.

Vu trợ từ trong kiệu lấy ra hai cái thiết xoa, cắm ở hai bên hố lửa, ở giữa liền bắt lên một cây sắt dài giống như cây sắt để xuyên qua con dê.

“Đây là làm gì, sao giống đang tính nướng BBQ vậy?”

Tiểu Mã cả kinh nói.

Đối với nhận thức có vấn đề của Tiểu Mã, Diệp Thiếu Dương liền im miệng.

Vu sư đứng trước hố lửa, bắt đầu thi pháp, trong miệng lẩm bẩm, theo cây sắt bị nướng càng ngày càng hồng, vu sư đột nhiên trợn mắt, hét lớn lên một tiếng, vu trợ ho khan rồi nói “Tuân lệnh, mọi người tiến lên, không được lùi bước!”

Một trên tráng hán đứng đầu đội ngũ liền đi lên, từ mặt đất nắm lên một tờ hoàng phiếu giấy, vu sư dùng ngón cái điểm lên ót của hắn một chút, kêu lên “Ứng!”

Tráng hán kia liền đi tới đưa tay lên cây sắt đang bị nướng hồng kia, kết quả là hoang phiếu giấy nổi lửa lên, hắn nhanh tay bỏ ra.

Người thứ hai lại đi lên, cầm lấy hoàng phiếu giấy, rồi đi lên sờ qua, kết quả cũng như vậy, người thứ ba cũng đi lên.

“Đây là có ý gì?”

Tiểu Mã ngạc nhiên không thôi.

“Ngươi có nhiều vấn đề vậy!”

Diệp Thiếu Dương có chút phiền, giải thích “Thỉnh Thủy địa bà nhập thân, nếu ai có thể dùng hoàng phiếu giấy mà tiếp được thanh sắt kia, thuyết minh là được thủy địa bà nhập thân, cụ thể nói sau, tiếp theo xem tiếp đi, đừng có hỏi nữa.”

Lúc sau mỗi người đều đi lên, trong tay cầm hoàng phiếu giấy chạm vào thanh sắt, trong nháy mắt liền bị đốt thành tro, thẳng cho đến khi trong đội ngũ chỉ còn hai ba người, một người trẻ tuổi đi lên, dựa theo trình tự lúc nãy mà làm, hoàng phiếu giấy chạm vào trong thanh sắt, thì điều kỳ diệu xảy ra: Thanh sắt bị thiêu đốt đỏ bừng, hoàng phiếu giấy bị thiêu đốt lên, nhưng là không có bị cháy, hơn nữa tráng hán kia tựa hồ cũng không có cảm thấy bị đốt nóng.

Vu sư trừng hai mắt, bái xuống nói “Thần xua đuổi dịch bệnh đã tới, thỉnh ban linh thủy!”

nói xong từ trong tay tráng hán kia nhận lấy thanh sắt, nhắm vào má trái hắn mà đâm xuống, thanh sắt bị thiêu nóng từ trên má hắn chui vào, một cổ khói đen như thịt nướng tỏa ra, rồi lại chui ra từ bên má phải.

Tiếp đó, tráng hán cũng không có đợi vu sư động thủ, mà chính mình lấy từ đống lửa ra hai cây sắt khác, cắm vào trên mặt của mình, sau đó còn rung đùi đắc ý với Vu sư, bộ dáng nhìn qua giống như là dã thú.

Tiểu Mã bị một màn máu me này dọa phát ngốc, nhưng lại sợ Diệp Thiếu Dương mắng, nên nhịn xuống không hỏi nữa.

Lúc này, vu sư từ trên pháp đàn lấy một cái chén, đem một bình nước đổ vào, vẽ ra lá bùa rồi đốt, rồi bỏ vào trong nước, sau đó đem nước bùa tới trước mặt tráng hán.

Tên đó uống một ngụm làm đổ gần hết, giống như là dã thú, tứ chi chạm đất chạy đi, một hơi chạy đến cái hố thứ hai do vu trợ chỉ huy đào, hé miệng ra, trong cổ họng phát ra âm thanh khò khè, sau đó “Oa”

một tiếng, phun ra một mồm nước to vào hố, liền lập tức chết ngất đi.

Vu sư kêu người đem hắn nâng lên, lấy ra thanh sắt trên người hắn, rồi đem bỏ vào trong kiệu, cái hố bị hắn phun ra một ngụm nước, lập tức có nước phún ra, tăng lên nửa hố rồi mới dừng lại.

Tiểu Mã trợn mắt há mồm “Tốn công sức lớn đến như vậy, mà chỉ có thể lấy được bấy nhiêu nước?”

“Đây là nước mà Thủy địa bà từ âm phủ mượn tới, đến từ Âm thủy hà, nước này không phải dùng để uống, mà dùng để tìm kiếm Hạn Bạt”

Diệp Thiếu Dương thở dài “Quả nhiên là có Hạt Bạt.”

“Làm như thế nào?”

Diệp Thiếu Dương vốn dĩ là không muốn giải thích, nhưng nhìn thấy vu sư xua đi đám người, chỉ để lại vu trợ cùng hắn canh giữ bên hố nước, còn có vài tên thanh y che dù tránh nóng cho bọn họ, biết là cũng chưa có chuyện gì tiếp theo, vì thế mang Tiểu Mã đi đến rừng cây nhỏ, tìm bóng râm mà ngồi xuống, lúc này mới nói: “Tên vu sư này cũng có chút pháp thuật, cũng biết quy củ, hắn là lợi dụng pháp thuật, từ địa phủ mời Thủy địa bà thượng thân, đưa tới âm thủy.

Hạn bạt mà lướt qua thấy nước là bốc hơi liền, nước bị bốc hơi lên là biết mất không thấy đâu, nhưng âm thủy không thuộc về vật của nhân gian, tuy rằng sẽ bị hạt bạt làm bốc hơi lên, nhưng không thể bị hóa khí, sẽ ngưng tụ thành tầng nước đen, cũng như nước bình thường giống nhau, cũng sẽ bị Hạn Bạt hấp thu, dùng để tu luyện.

Cho nên chờ âm thủy biến thành mây đen, chỉ cần thi theo phương hướng nó bay đi, là có thể tìm được vị trí của Hạt Bạt, rồi đến đó tiêu diệt nó.”

Nói đến đây, Diệp Thiếu Dương cười mỉm “Bí thuật của vu sư nhân gian cũng giống với pháp sư, nhưng hắn dĩ nhiên là chưa từng đối phó qua Hạn Bạt, đem sự tình khó khăn này mà nghĩ quá đơn giản.”

Tiểu Mã nhíu mày “Là như thế nào, ý ngươi là Hạn Bạt rất lợi hại à? à mà, Hạt bạt rốt cuộc là gì?”

“Hạt bạt … là thi mà biến thành tà linh, nói ra rất là phức tạp, ngươi coi nó cũng là cùng loại với cương thi đi, nó có thêm cơ duyên trùng hợp mới có thể biến thành, nó cũng không có ý làm khô hạn, mà do nó cần mượn nước để tu luyện, tự nhiên là hấp thu hết hơi nước ở chung quanh, chờ đến khi trong phạm vi lực lượng nó khống chế mà bị hút hết nước, liền phóng ra thi độc, hình thành ôn dịch….”

Diệp Thiếu Dương thở dài “Chỉ mong ôn dịch còn chưa có hình thành, nếu không thì không biết có bao nhiêu người chết đây.”

“Nghiêm trọng như vậy...”

Tiểu Mã hít hà một hơi, “Nhưng là lấy pháp lực của ngươi, đối phó với hạn bạt không thành vấn đề gì chứ?”

Diệp Thiếu Dương nói “Trong truyền thuyết, Hạn Bạt là ở trên trời có thể đồ long, dẫn ôn dịch ra biển lớn, cái này có chút khoa trương, nếu thật sự đối mặt với nó ta cũng không sợ gì nó, nhưng là bắt quỷ hàng yêu, chứ không phải là đấu võ, không thể đem tu vi cao thấp ra phân được, hạt bạt rất giảo quyệt, muốn tìm được nó cũng đã khó rồi.”

Nói đến đây, Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu lên nhìn về phía hố nước, có thể thấy được có một đóa mây đen đang dần hình thành.

Tiểu Mã nhìn thoáng qua vu sư đang làm phép nói “Tiểu Diệp tử, ngươi nói hạn bạt cũng là một loại cương thi, thi sát cũng là cương thi đi, vậy có khi nào cùng có hạn bạt và thi sát đối phó với ngươi không, chúng có quan hệ nhau không?”

Diệp Thiếu Dương trầm ngâm không nói, loại hoài nghi này hắn cũng đã sơm nghĩ đến, theo hắn biết, thì thi sát cùng hạn bạt không có mối quan hệ cộng sinh, nhưng là cùng một khu vừa có thi sát lại có hạn bạt, cũng không biết được là có hay không, đến rốt cuộc như thế nào, chỉ có thể đi điều tra mới biết được.

Đợi một lát nữa, tầng mây u ám trên không thành hình, tuy rằng dưới tình huống không có gió mà vẫn bắt đầu bay về hướng nam.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.