Chương trước
Chương sau
Tuy đây nhà của Hồ Uy, nhưng hắn ở thường xuyên ở nhà cũ hoặc ở dưới giếng trong khu mỏ điêu khắc cổ mạn đồng, hoặc trợ giúp những huyết dưỡng tiểu quỷ tu luyện, rất ít khi về nhà ngủ.

Tứ bảo tắm rửa xong lên gường ngủ, còn chưa ngủ được thì Hồ Uy trở về.

Tứ bảo đứng dậy đi vào phòng khách, nhìn vẻ phong trần mỏi mệt của Hồ Uy, hỏi “Không có chuyện gì chứ?”

“Hết thảy vẫn bình thường”

Hồ Uy nhìn hắn “Ngươi có việc gì à?”

Tứ Bảo gật gật đầu “ta làm theo ngươi nói, ở phía sau giám thị Diệp Thiếu Dương, biết được ​một ​tình huống, rất quan trọng.”

Hồ Uy nhăn mày lại, nhìn hắn, chờ hắn nói ra Tứ bảo tỏ ra lo lắng sốt ruột nói “Diệp Thiếu Dương có cứu viện tới”

Hồ Uy ngẩn ra”

Thanh Vân Tử?”

“Không phải là hai con quỷ của âm phủ, ta không có dám đến gần, nên không có xem rõ ràng lắm, bất quá nếu là cứu viện của Diệp Thiếu Dương thì sẽ rất lợi hại.”

Hồ Uy ngây người hỏi ”

Hiện bọn nó ở nơi nào?”

“Không biết, ở trong biệt thự một hồi, rồi đi.”

Hồ Uy trầm ngâm, không nói lời nào.

Tứ bảo quan sát mặt hắn, thử thăm dò “Ta cũng không rõ, Diệp Thiếu Dương như thế nào cùng quỷ vực có quan hệ?”

Hồ Uy nói “Chuyện này bình thường, Mao sơn thiên sư là phán quan nhân gian, cùng với người của Âm ty có quan hệ, không giống với hòa thượng các ngươi, chỉ nhận thức Địa Tạng Bồ Tát.”

Tứ bảo cả kinh “Chẳng lẽ có đại nhân vật của Âm ty tới?”

Hồ Uy lắc lắc đầu, “Đại nhân vật của Âm ty, tuyệt đối không nhúng tay vào việc nhân gian, Diệp Thiếu Dương chỉ có thể thỉnh một ít đồ vật ở Quỷ vực, chỉ cần có Bạch công tử ở đây, không có gì phải sợ.”

Tứ bảo nói “Ta cũng không có yên tâm lắm…..”

Hồ Uy vỗ vỗ vai hắn “Yên tâm đi, một khi nguyên thần Bạch công tử quy vị, mặc kệ hắn mời cứu binh nào cũng không có dùng được”

Tứ Bảo cười cười “Vậy ta cũng yên tâm”

Sáng hôm sau, Diệp Thiếu Dương còn đang ở trên gường trong khách sạn, bị điện thoại của Trang Vũ Ninh đánh thức, âm thanh có vẻ kích động nói với hắn, điều tra ở Bệnh viện tâm thần Thanh Sơn có tiến triển to lớn, bảo hắn lập tức đến gặp Diệp Thiếu Dương bò dậy, hỏi “Ở chỗ nào?”

“Bánh bao thịt tử phô”

Diệp Thiếu Dương nhất thời mụ mị “Hóa ra cùng tử phô có quan hệ?”

Tạ Vũ Tình bật cười “Nào phải, Nhân viên ở bệnh viện còn chưa có đi làm, chúng ta đi ăn bánh bao, sao đó mới đến”

Nghe đến bánh bao thịt, Diệp Thiếu Dương lau lau nước miếng, dùng 10 phút để thay quần áo cùng rửa mặt, lên taxi đi về Bánh bao thịt tử phô.

ở trong một tiểu gian của tiệm ăn tìm được Tạ Vũ Tình, nàng đang ngậm ​một ​cái bánh bao, trong lồng hấp trước mặt còn có hai cái.

Diệp Thiếu Dương ngồi xuống đối diện nào, duỗi tay muốn cầm banh bao ăn, liền bị Tạ Vũ Tình dùng đũa gõ tay “Ai cho ngươi cầm, đợi tí đem ra.”

“Ta đây ăn trước bánh bao của ngươi thì sao?”

Lời vừa ra, Diệp Thiếu Dương cảm thấy nói như vậy có hơi mờ ám không? Cũng may Tạ Vũ Tình còn tính thuần khiết nên không có nghe ra nghĩa khác, “Đương nhiên không được, ta thích ăn no một lần, ngươi muốn ăn thì đợi tí nữa, ta không đợi được, nói xong đem cái bánh bao trong miệng nuốt xuống, lại từ lồng hấp lấy cái khác, cắn một cái to, tràn ra đến miệng, nhai lên bóng nhẫy cả miệng”

“Ách …...”

Diệp Thiếu Dương nhìn thấy muốn trợn mắt há mồm.

Chờ bánh bao của mình đem lên, Diệp Thiếu Dương thấy ngon ăn liền bốn cái, uống một chén cây dầu sơ, phi thường thỏa mã cùng Tạ Vũ Tình rời đi, ngồi trên xe cảnh sát của nàng, đi về hướng bệnh viện tâm thần Thanh sơn.

Tạ Vũ Tình đem một phần hồ sơ cho Diệp Thiếu Dương,để hắn xem trước.

Diệp Thiếu Dương trước nhìn lên ​một ​cái bức ảnh, tuy chỉ là photo ra nhưng vẫn thấy được là ​một ​thiếu nữ thanh tú, nhìn khoảng 20 tuổi, đôi mắt rất lớn, có cảm giác thông tuệ.

“Nữ nhân này mệnh không tốt”

Diệp Thiếu Dương nói “Tuy rằng thật xinh đẹp, nhưng má trên không thịt, giữa hai mắt có điểm đại, vừa thây chính là tính cách tương đối mềm yếu, dễ bị người chi phối.”

Tạ Vũ Ninh cả kinh “Ngươi còn có thể xem tướng, mau giúp ta nhìn xem”

Diệp Thiếu Dương “Nói chính sự đi, nữ nhân này làm sao?”

Tạ Vũ Tình “Ngươi không có xem qua hồ sơ à”

“Không xem, nhiều chữ như vậy, nhìn cũng đủ mệt, dù sao ngươi biết hết mà, trực tiếp nói cho ta là được”

Tạ Vũ Tình nhún nhún vai “Nói đơn giản, người này là nữ.

là bị bệnh tâm thần ….”

Vô nghĩa, người bình thường ai đi trị bệnh ở bệnh viện tâm thần? Diệp Thiếu Dương nghĩ trong đầu, nhưng không có ngắt lời nàng.

“Ta nghe ngươi nói từ tiếng hài tử liền điều tra từ đây, sau đó sàng lọc, tìm được mấy đối tượng khả nghi.

sau đó…...”

Diệp Thiếu Dương không nhịn được ngắt lời nàng “Ngươi có phải hay không quen công tác báo cáo cho lãnh đạo nghe, ta không cần nghe quá trình, nói trực tiếp kết quả là được, nữ nhân này là sao, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?”

“ta có thói quen nói theo tuần tự rồi”

Tạ Vũ Tình trừng mắt hắn ​một cái, nhưng vẫn nghe hắn nói kết quả “Nữ nhân tên là Lý Thu Nga, người Thạch thành, trong nhà còn ​một ​bà nãi nãi, năm nay hai mươi lăm tuổi, tốt nghiệp đại học, ba năm trước bi đưa đến bệnh viện tâm thần thanh sơn ….”

Diệp Thiếu Dương lại hỏi “Vì cái gì mà đưa đến bệnh viện tâm thần?”

Tạ Vũ Tình khó chịu nói “Ngươi xem ngươi, ta nói thẳng kết quả, thì hiện tại lại hỏi quá trình!”

Diệp Thiếu Dương á khẩu, “Ta không phải hỏi quá trình, ta chỉ hỏi nguyên nhân, được rồi ngươi cứ tùy tiện nói, ta không ngắt lời nữa”

Tạ Vũ Tình lúc này mới bắt đầu nói lại từ đầu “Lý thu nga học chính là trung y, sau khi tốt nghiệp, tới làm ở khoa phụ sản của bệnh viện, sau đó không biết thế nào lại bị bệnh tâm thần, còn có khuynh hướng bạo lực, ba năm trước đây, nàng ở bệnh viện ăn cắp thi thể hài nhi bị cảnh sát điều tra, lúc ấy nàng liền thần chí không rõ, có chứng cứ cho thấy nàng đã trộm ít nhất ba thi thể, sau đó … tách rời thi thể.

Nhưng là tìm thấy các phần còn lại của tay chân bị cắt, nhưng ở đầu khác vị trí lại thiếu mất khối da, cảnh sát lúc ấy hoài nghi nàng trôm nhiều hơn ba thi thể hài nhi.

Nhưng lúc ấy nàng bị giám định ra là có bệnh tật tinh thần, căn bản là không thể điều ta tiếp, sau đó bị cưỡng chế đưa đến bệnh viện tâm thần Thanh sơn tiếp thu trị liệu.

Những điều đó là ta từ tư liệu tra ra.

Ta thì điều tra từ lúc nàng đến bệnh viện, chỉ tra ra được hai manh mối quan trọng, thứ nhất, lúc sau khi nàng đến bệnh viện, bởi vì có khuynh hướng bạo lực, nên bị cách ly, sau đó ta có nghe được, trong ​một ​đoạn thời gian, nàng mỗi ngày đều làm ​một ​cái đồ vật, giống ​một ​tấm màu trắng, nhưng không giống quần áo…..”

Nói đến đây, nàng nhíu mày, dùng ánh mắt ghê tởm nhìn Diệp Thiếu Dương “Ngươi hoài nghi, nàng đang may da người?”

Diệp Thiếu Dương nói thay nàng.

Tạ Vũ Tình gật gật đầu “Ngươi đã từng nói với ta, Linh thân của nứt đầu quỷ tử là dùng mười tấm da người khâu lại với nhau, Lý thu nga còn có lấy qua da của những đứa trẻ chết đi.

cho nên…..”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.