Chương trước
Chương sau
Diệp Thiếu Dương vứt bỏ lá bùa đã biến thành màu bạc, mở to hai mắt nhìn xuống phía dưới, trong cái quan tài thủy tinh kia, có tổng cộng ba hàng đặt những cái bình nhỏ, đều không có đóng nắp, trong những cái bình có những thân thể nho nhỏ đang cuộn tròn, rõ ràng là những trẻ con nho nhỏ, từ ngũ quan suy đoán ra chỉ khoảng hai ba tuổi, có một ít khoảng bốn, năm tuổi, nam nữ đều có đủ.

Có mấy tiểu hài tử, ghé vào vách của quan tài thủy tinh, mở to đôi mắt, trông đầy chờ mong nhìn Diệp Thiếu Dương, nhưng đa số lại đang khóc.

Bộ dáng của bọn chúng, đều giống như con nít của nhân gian, trông thật là đáng yêu, không có dữ tợn khủng bố chút nào.

“Trời ơi, nơi đây toàn là tiểu quỷ ”

Tạ Vũ Tình thất thần nói.

Diệp Thiếu Dương hít sâu vào một hơi, gật gật đầu “đây đều là tiểu quỷ, trong cơ thể không có lệ khí cùng oán khí, cho nên tướng mạo rất đẹp.”

“Chúng nó vì cái gì mà bị nhốt ở nơi này?”

“Đương nhiên là để yểm vào cổ mạn đồng.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày nhìn về lũ tiểu quỷ,lẩm bẩm nói: “Ta trước còn rất khó hiểu, Hồ Uy sinh ý lớn như vậy, hắn làm sao có nhiều tiểu quỷ như vậy để yểm vào cổ mạn đồng, nguyên lai là hắn đã có dự trữ trước, mỗi khi có đơn hàng, liền đến nơi này để làm, trừ bỏ đi oán khí, sau đó yểm chúng nó vào cổ mạn đồng.

Thân là pháp sư, vì lợi mà câu hồn, còn có xem thiên đạo ra gì!”

Tạ Vũ Tình nhíu mày nói “Ta còn có không rõ, ở đây không phải bịt kín lại sao, phía trên lại có quan tài đè lên, cũng không có mật đạo nào cả, vì sao Hồ Uy có thể từ nơi này lấy ra tiểu quỷ, hắn rốt cuộc làm thế nào đây?”

“Quỷ ở trên nhân gian vốn là vô hình, hắn khẳng định là dùng thuật nhiếp hồn, có thể trực tiếp xuyên qua mặt đất mà đem tiểu quỷ bắt lên.”

Diệp Thiếu Dương giải thích nói.

“Hiện tại làm gì nữa đây?”

Tạ Vũ Tình nhìn thủy tinh quan nói, “ta thấy bọn thật ra rất tội nghiệp, hay là thả bọn nó đi?”

“Không phải thả ra, mà là đưa chúng nó đi xuống âm ty.”

Lúc này Vô nguyệt đạo trưởng mới nói một câu: “Diệp thiên sư, cái này không thể được, chúng tiểu quỷ này đã bỏ lỡ thời gian xuống âm ty, khẳng định cũng không muốn đi xuống đó, nghĩ là ở trên nhân gian vui sướng, nếu người đều thả chúng ra, chúng ta chỉ có bốn tay không thể nào quản lý hết chúng nó, khẳng định sẽ có vài tiểu quỷ chạy thoát.”

Sau khi biết thân phận thiên sư của Diệp Thiếu Dương, Vô nguyệt đạo trưởng nói chuyện lập tức cung kính hơn rất nhiều, không dám lỗ mãng nữa.

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu “Ngươi rốt cuộc cũng là có lời nói thật, trực tiếp thả ra là không được rồi, chỉ có thể tạo ra con đường nối âm dương lại, để siêu độ chúng nó.”

Vô nguyệt đạo trưởng sửng sốt, vốn định nói siêu độ một lần nhiều quỷ hồn như vậy, sẽ cần pháp lực thật cường đại, liền nghĩ đến hắn là thiên sư, liền nuốt lại lời muốn nói.

Diệp Thiếu Dương mở ba lô ra, lấy ra một hộp gồm thanh đinh đồng dài 7 tấc, sau đó cầm âm dương bàn, đi vòng quanh quan tài thủy tinh, ở trong phòng chậm rãi đi, tìm kiếm phương vị chính xác cửu cung, mỗi khi tìm được lên đóng một thanh đinh đồng.

Vô nguyệt đạo trưởng đi lên, thấy hắn cầm âm dương bàn cung với cái của mình không giống nhau, so ra còn nhiều thêm hai vòng, lập tức kích động nói: “Đây là Tiên thiên Mao sơn âm dương bàn?”

“UH”

Diệp Thiếu Dương thuận miệng lên tiếng, tiếng tục tìm kiếm cửu cung.

Vô nguyệt đạo trưởng liền đi theo bên người hắn, ngượng ngùng nói:“Truyền thuyết, tiên thiên âm dương bàn dùng để tiên thiên bát Bí thư chi bộ thôn mặt đầy tươi cười, xua xua tay nói “Chúng ta chỉ đứng xem náo nhiệt.”

mà hai cháu trai của hắn cũng ngượng ngùng cười cười, cũng không muốn đi.

Lúc nãy Diệp Thiếu Dương giết chết cự thủy tinh, bọn họ đều thấy được, tuy rằng nó khủng bố, nhưng cũng là bị Diệp Thiếu Dương nhẹ nhàng tiêu diệt, hiện tại chỉ là siêu độ các tiểu quỷ, cảm giác sẽ không có cái gì nguy hiểm, hiện tại mà đi rồi, có khả năng đời này sẽ không được chứng kiến cơ hội hiếm có này, đương nhiên là phải ở lại xem náo nhiệt rồi.

Diệp Thiếu Dương còn định tiếp tục đuổi họ, lúc này đột nhiên di động vang lên, là tiếng chuông tin nhắn.

Thời điểm lúc này, hắn đương nhiên là không nghĩ sẽ coi qua điện thoại, nhưng cũng cho hắn một cái nhắc nhỏ, Vạn nhất lát nữa thời điểm mình đang tập trung siêu độ mà điện thoại lại vang lên, thật dễ dàng bị phân tâm, vì thế đem điện thoại lấy ra ném cho Tạ Vũ Tình, nói “Giữ nó giùm.”

Tạ Vũ Tình bắt được nói “Để ta nhìn giúp ngươi xem là cái mỹ nữ nào nhắn tin.”

vì thế click mở tin nhắn, nhìn thoáng qua, thì ngây ngẩn cả người.

“Là cái mỹ nữ nào mà làm cho ngươi bị dọa thành như vậy”

Diệp Thiếu Dương thuận miệng hỏi.

Tạ Vũ Tình đem điện thoại duỗi đến trước mặt hắn, Diệp Thiếu Dương nhìn tới, thì thấy tin nhắn chỉ có một hàng chữ: Hồ Uy đi qua nhà cũ, cẩn thận đối phó.

Không xong! chính mình lại bị hai cái quan tài hấp dẫn hết chú ý, nên xem nhẹ đây là căn cứ dưỡng quỷ của Hồ Uy! Vội vàng nói với Vô nguyệt đạo trưởng: “Đừng khai quan vội!”

Nhưng là đã chậm một bước, quan tài đã bị mở ra, từng đạo quỷ ảnh, phát ra tiếng vui sướng, hướng bên ngoài bay ra, vừa ra khỏi quan tài lập tức thổi về bốn phía.

“Thiên đạo hiển linh!”

Diệp Thiếu Dương phát ra một tiếng thanh ngâm, làm cho thân ảnh của mấy tiểu quỷ kia đông cứng lại, đồng thời vứt ra một lá linh phù, bay đến giữa không trung, thả ra một đạo kim quang, đem các tiểu quỷ đánh vào trong khung của tơ hồng mở ra âm dương lộ, đồng thời đem cương khí của mình, kích hoạt từ trường pháp lực trên chu sa tơ hồng, biểu tình của mấy tiểu quỷ trở nên mê mang, bắt đầu hướng về âm lương lộ mà đi, chậm rì rì bước.

“Hồ Uy đi tới, ta không có cơ hội phân thân, các ngươi đi mau!”

Thừa dịp các tiểu quỷ còn chưa ra hết, Diệp Thiếu Dương nói nhanh về phía đám người Tạ Vũ Tình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.