Nói rồi, Nhạc Bắc Vũ khẽ đưa một chiếc hộp hình chữ nhật màu đỏ có khắc chữ "hỉ" hướng về phía Bạch Chu Ân như thể muốn cô nhận lấy, hắn trầm giọng nói:
- "Chị dâu, đây xem như là quà cưới muộn bởi vì buổi tiệc ngày hôm ấy em không đến chung vui cùng hai người được."
Vừa nói, Nhạc Bắc Vũ khế quay sang người gần đó đang tỏ ra lo lắng mà nhếch môi cười nhạt, bất ngờ nói lớn:
- "Chắc hẳn là anh trai em đã kể với chị rồi chứ?"
Vẻ mặt Nhạc Nam Vũ phút chốc trở nên lúng túng trước tình huống này. Anh không biết rốt cuộc người anh trai này của mình đang diễn trò gì không biết, nhưng vẫn quyết định nói ra sự thật, lạnh giọng đáp:
- "Chu Ân, thực ra anh là...."
- "À, chắc hẳn là quá bận bịu, chuẩn bị cho buổi lễ cho nên anh ấy quên mất. Nhưng mà không sao, có lẽ chị dâu cũng không tò mò về người em song sinh còn lại này của chồng mình, đúng chứ?"
Nhạc Bắc Vũ lại tiếp tục cắt ngang lời của Nhạc Nam Vũ khiến anh vô cùng sượng trân. Hàm răng Nam Vũ sẽ nghiến chặt ngay khi nhìn thấy anh trai mình đang tiến sát về phía Bạch Chu Ân mà thì thầm vào tai cô.
Ngay lập tức, Bạch Chu Ân vội vàng tránh né sang một bên. Cô nhanh chóng đi về phía chồng mình, khoác lấy tay Nhạc Nam Vũ, ánh mắt kiên định nhìn người còn lại đáp:
- "Tôi không tò mấy về anh đâu, Nam Vũ. Nhưng quả thật, anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-danh-song-sinh/3732853/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.