Chẳng hiểu lý do mấy ngày gần đây, trong lòng Nhạc Nam Vũ luôn cảm nhận được có chuyện gì đó chẳng lành sắp xảy đến với mình. Chính vì lẽ đó, cho nên ngày hôm nay, anh quyết định lái xe đến Nhạc gia để xác định thực hư mọi chuyện. Bởi vì, kể từ sau cuộc gọi ngày hôm ấy, những lần gọi điện sau này, phía bên kia Tiêu Ngọc chẳng hồi âm trở lại, khiến anh càng thêm lo lắng việc Nhạc Bắc Vũ từ Anh quốc đã quay trở về đây.
Biệt thự Nhạc gia....
Vừa nhìn thấy dáng người cao ráo mở cửa xe bước xuống với vẻ mặt vô cùng căng thẳng. Hàng lông mày chau lại, tựa hồ sắp dính sát nhau, đôi chân gấp gáp tiến thẳng vào bên trong sảnh chính.
Vừa nhìn thấy Nhạc Nam Vũ, người bên trong vốn đang nhàn hạ đọc sách bèn nhếch môi cười nhạt, ông trầm giọng hỏi:
- "Con trai cưới vợ rồi cuối cùng cũng nhớ quay trở về đây thăm cha sao? Thế còn Chu Ân đâu? Đừng bảo cả hai đứa cãi nhau đến mức con bé giận bỏ đi đấy nhé."
Nhạc Nam Vũ vẻ mặt tối sầm, nhìn chằm chằm người trước mặt với đôi mắt ngờ hoặc. Anh trầm giọng, gọn gọn nói:
- "Cảm ơn cha đã quan tâm. Mối quan hệ giữa con và Chu Ân dạo gần đây rất tốt. Chúng con dần dần hiểu và yêu nhau hơn"
Nhạc Nam Vũ vừa nói dứt câu thì Nhạc lão gia bĩu môi cười nhạt, sau đó vỗ tay liên tục, giọng điệu nhẹ nhàng khi nãy bỗng chốc thay đổi, khinh thường nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-danh-song-sinh/3732392/chuong-33.html