Nhạc Nam Vũ dáng vẻ co ro, tự vòng tay ôm lấy người. Thâm tâm anh lúc này thực sự rất muốn loại bỏ những câu nói gây tổn thương ấy đang không ngừng lấn át cả tâm trí mình, nhưng không được. Bất giác, hai hàng nước mắt khẽ tuôn rơi, đánh gục người đàn ông mạnh mẽ. Anh cứ thế mà gục mặt khóc nức nở. Phút giây sau, cảm nhận được tiếng bước chân của người bên trong nhà, đang nhẹ nhàng tiến lại gần. Người đó không ai khác là Bạch Chu Ân. Liền lập tức, anh đưa tay lau đi những giọt nước mắt lấm lem trên gương mặt. Cố gắng lấy lại bình tĩnh mà ngước mặt lên nhìn đối phương với nét mặt vô cùng lo lắng cho anh ngay lúc này.
Bạch Chu Ân không nói mà chỉ ngồi xuống cạnh bên. Cô nhìn vào ánh mắt vốn còn chút gì đo đỏ của Nhạc Nam Vũ. Cô biết anh đã bật khóc. Chẳng biết vì lí do gì, nhưng cô thấu hiểu cảm xúc hỗn loạn khi ấy của anh.
- "Ân Ân, người ta nói anh là kẻ mang đến tai ương, những điều xúi quẩy. Thậm chí, họ còn cho anh là một bản sao của người khác, không hề có chút giá trị nào."
Nhạc Nam Vũ cất giọng khàn đục, tâm sự với người ngồi cạnh. Anh vừa nói dứt câu liền cảm nhận cái ôm ấm áp của Bạch Chu Ân dành cho mình. Cô ôm chặt lấy cơ thể đang không ngừng run lên vì sự đơn độc, dằn xé đang bủa vây lấy nội tâm của anh, cất giọng ngọt ngào an ủi, nói:
- "Anh không hề giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-danh-song-sinh/3723179/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.