Cứ ngỡ ngọn lửa tình sẽ cháy rực cho đến khi những sự việc trong quá khứ và câu nói của Nhạc lão gia khi ấy cứ vang lên văng vẳng bên tai khiến gương mặt Nhạc Nam Vũ phút chốc trở nên xanh xao. Anh bất ngờ chững lại. Lập tức đưa ôm lấy đầu mà cắn lấy môi vì những âm thanh cứ ám ảnh bên tai mình, sau đó hét thật lớn khiến Bạch Chu Ân vốn đang mơ màng trong men say ái tình mà giật mình ngồi thụt lùi về sau.
- "Nhạc Nam Vũ, mày nên nhớ, việc mày kết hôn với Chu Ân chỉ là tạm bợ. Cho dù hiện tại, Bắc Vũ chưa nhắc đến chuyện nó có quay trở về đây hay không? Thì có một điều luôn luôn là sự thật, đó chính là... Bạch Chu Ân là vợ danh chính ngôn thuận của Bắc Vũ."
Aaaaaaa.....
Nhạc Nam Vũ ôm đầu, sau đó gào thật lớn khiến người trên giường bất giác hoảng sợ theo. Liền sau đó, anh bất ngờ quay lại nhìn về phía Bạch Chu Ân với vẻ mặt ngây thơ bằng một ánh mắt băng lạnh, đầy sát khí khiến cô bất giác run nhẹ người, nhỏ giọng quan tâm hỏi:
- "Bắc Vũ, anh....anh bị gì thế? Em....em đã làm điều gì khiến anh không hài lòng sao?"
Mặc cho cô không ngừng lên tiếng hỏi, thế nhưng đối phương vẫn không hề hồi đáp mà chỉ trừng trừng mắt nhìn cô, tựa hồ như chất chứa biết bao nhiêu ân oán vậy. Nhạc Nam Vũ không ngừng thở dốc. Anh căng thẳng đến mức vầng trán nổi đầy gân xanh, cả cơ thể lúc này ướt đẫm mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-danh-song-sinh/3723178/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.