Bạch Chu Ân vẻ mặt có chút tội lỗi ngay khi chứng kiến số thức ăn đổ hết ra sàn. Thậm chí còn bắn lên chiếc áo thun của người đối diện mà lắp bắp lên tiếng giải thích đến mức quên mất đang có một bàn tay đưa về phía mình với ngụ ý muốn đỡ cô đứng dậy.
- "Bắc Vũ, em...em thật sự không cố ý gây phiền phức vào ngày đầu tiên sau khi chúng ta kết hôn đâu."
Khóe môi người đàn ông vốn đang khép chặt, vì những câu nói lúng túng của cô vợ nhỏ này khiến anh không nhịn được mà phì cười. Liền sau đó, Nhạc Nam Vũ cúi người, nở nụ cười ôn nhu, vòng tay ôm lấy chiếc eo nhỏ của Bạch Chu Ân, nhẹ nhàng nâng người cô đứng dậy, trầm giọng ôn nhu đáp:
- "Anh không trách em đâu. Thức ăn đổ thì có thể nấu lại. Nhưng nếu như để em bị thương thì càng khiến anh khó chịu hơn đấy."
Nói rồi, Nhạc Nam Vũ vội vàng dìu người con gái đi về phía bàn ăn, mặc cho ánh mắt của Bạch Chu Ân lúc này đang không ngừng nhìn anh chằm chằm. Thâm tâm Bạch Chu Ân có chút ngờ hoặc trước cách đối xử quá đỗi ôn nhu này. Khiến trong lòng cô luôn có một cảm giác rằng người đàn ông trước mặt mình lúc này không phải là Nhạc Bắc Vũ. Người mà cô nghĩ đến chính là....À...mà thôi. Dù sao thì giữa cô và Nhạc Bắc Vũ cũng đã kết hôn. Nếu như, để anh biết được người mà cô đang nghĩ đến...thì có khi, cách đối xử dịu dàng mà cô luôn mong chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-danh-song-sinh/3723166/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.