Bạch Chu Ân tròn xoe mắt nhìn anh thật lâu, thi thoảng lại bật cười khiến Nhạc Nam Vũ có chút khó hiểu mà lên tiếng hỏi:
- "Sao em nhìn anh rồi cười chứ?"
Không chút ngập ngừng, Bạch Chu Ân lập tức dõng dạc trả lời anh. Gương mặt tràn ngập niềm hạnh phúc, giọng ngọt ngào đáp:
- "Bắc Vũ, em không phải đang nằm mơ đúng chứ?"
Trước sự hồn nhiên của cô khiến anh không nhịn được mà phì cười, sau đó chậm rãi nắm lấy tay cô đặt lên gương mặt mình, trầm giọng đáp:
- "Đây là sự thật. Em không hề nằm mơ."
Chụt...
Nhạc Nam Vũ vừa dứt lời thì Bạch Chu Ân đã tiến lại gần, sau đó bất ngờ hôn lên một bên má của người trước mặt khiến anh phút chốc sững người mà ngơ ngác. Vành tai bất giác ửng đỏ cả lên liền sau đó đứng bật dậy, đưa tay che mặt nhằm không muốn để cô nhìn thấy biểu cảm ngại ngùng này mà nhanh chóng xoay người, đi vào bên trong phòng tắm.
Cạch...
Anh mạnh tay đóng sầm cửa lại, sau đó nhìn thẳng vào chiếc gương trên tường mà tự nhủ với chính mình:
- "Nhạc Nam Vũ, mày chỉ là thay anh trai hoàn thành lễ cưới với Bạch Chu Ân mà thôi. Đợi sau khi anh ấy giải quyết những vấn đề bên Anh quốc, anh ấy sẽ quay trở về với vai trò là một người chồng của Bạch Chu Ân. Chính vì thế, mày không thể rung động với chị dâu của mình được."
Vừa nói, anh vừa hít sâu một hơi nhằm ổn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-danh-song-sinh/3723165/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.