Các chiến sĩ Phỉ Quân đi theo phía sau sau gã chiến sĩ Trenock, băng băng trong rừng rập nhanh như điện chớp.
Tiếng súng và tiếng bom nổ, theo bước chạy của các chiến sĩ, càng ngày càng gần. Sau khi vượt qua sườn núi, trận địa xây dựng tại đỉnh núi mơ hồ đã có thể thấy được.
"Ầm!" Theo một tiếng ầm vang đinh tai nhức óc, một chùm lửa đỏ chợt lóe sáng giữa khe hở của khu rừng.
Vô số bùn đất bị ném lên bầu trời trong vụ nổ kịch liệt, va lộp bộp vào cành lá rừng cây rậm rạp. Khói súng bụi đất phiêu tán về bốn phương tám hướng. Từng lớp sương mù trắng đen hợp thành mây đen bao phủ mặt đất, cuồn cuộn tràn ra, biến ảo thành đủ loại hình thù kỳ quái trên không trung, theo gió trôi dạt về phía chân trời. Toàn bộ tòa núi run rẩy trong các vụ nổ liên miên không dứt.
Mập mạp cắn răng, cùng với sáu gã binh sĩ Trenock chạy ở ngay đầu đội ngũ.
Tràng cảnh như vậy, hắn đã lâu rồi chưa được trải qua. Từ sau khi mang theo Mỹ Đóa và Nia từ Tân La Mã chạy trốn tới Galypalan, hắn phần lớn đều chiến đấu ở trong robot. Tuy rằng cũng nguy hiểm, thế nhưng, lồng năng lượng và thiết giáp của robot luôn có thể mang đến cho hắn cảm giác an toàn.
Mập mạp vẫn luôn cảm thấy, trong tất cả các loại chiến đấu, chiến đấu của bộ binh chính là nguy hiểm nhất.
Không cần phải tìm chứng cứ gì để chứng minh, chỉ cần nhìn số lượng và tỉ lệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2389207/quyen-8-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.