Sư đoàn bộ binh số 51, đội đổ bộ đường không Trenock, hạ sĩ Tôn Bình giơ tay ngăn lại, từ từ ngồm xổm xuống, nghiêng lỗ tai cẩn thận lắng nghe tiếng súng cách đó không xa. Sau lưng hắn, năm viên binh sĩ Trenock cũng nhanh chóng ẩn nấp ra sau thân cây hoặc trong bụi cỏ, cảnh giác nhìn bốn phía.
"Một người, hai người, ba người,..." Tôn Bình nắm thật chặt khẩu súng trường năng lượng tự động G12 trong tay, ánh mắt sắc bén nhắm thẳng vào khoảng bụi rậm trước mắt, lỗ tai nhẹ nhàng lay động, trong lòng không ngừng tính toán số tiếng bước chân nghe được từ trong máy dò tiếng động.
Trên trận địa cách đó không xa lại truyền tới tiếng súng dày đặc cùng với tiếng bom nổ, nội tâm Tôn Bình căng thẳng, chửi đổng một câu, bỏ cái máy qua một bên. Cảm giác không kìm được, liền cùng với năm viên binh sĩ Trenock sau lưng hướng mắt về phía trận địa phía trước.
Bọn họ đều là binh sĩ của đại đội 2, tiểu đoàn 1, trung đoàn 1792, lữ đoàn 179 thuộc sư đoàn 51, trên cái đỉnh núi cao 347 m này, đã ngăn chặn kẻ địch suốt tám giờ đồng hồ.
Từ lúc Thương Lãng tinh bị Jaban đánh lén tới nay, sư đoàn 51 đã rời khỏi căn cứ quân sự Kester vốn đã bị nổ thành phế tích, cùng với sư đoàn thiết giáp số 13, một mặt chạy trốn về hướng Tây Nam, một mặt lại tổ chức ngăn chặn kẻ địch truy kích ở dọc đường.
Cả đường đi là những trận chiến đấu không ngừng, Tôn Bình cũng không nhớ nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2389205/quyen-8-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.