Chiều hôm đó, cô bắt đầu phát sốt, sốt mấy ngày liền.
“Còn sốt nữa, chắc đầu cậu bị thiêu luôn!” Thứ Bảy, Phi Phi ngồi bên giường cô lải nhải.
“Ngày nào tớ cũng chỉ muốn ngủ, mơ mơ màng màng.” Cô đặt tay lên trán.
Mấy hôm nay, đầu cô đau như muốn vỡ ra.
“Bị cảm là đáng đời, ai bảo cậu chỉ lo cho anh ta!” Phi Phi hung hãn, “Nếulà tớ, tớ sẽ chẳng thèm dìu anh ta lên nhà, chứ đừng nói là cho anh tangủ ở giường tớ, càng không có chuyện ngu ngốc ngủ ngoài phòng kháchtrong thời tiết này.”
Cô mấp máy môi một lát, không hề cảm thấy tức giận, cũng không đi đổ thêm dầu vào lửa.
“Nói nhỏ thôi, đừng để Cảnh nghe thấy.” Bị bạn thân mắng vài câu cũng khôngsao, nhưng vẫn phải nhắc nhở cô nàng không thể nói oang oang.
Trong nhà có hai phòng, dù gì ở bệnh viện cô và Hứa Ngạn Thâm cùng nằm chungmột giường, tối đó, Cảnh về phòng sớm, hôm sau mới biết cô ngủ ngoàiphòng khách, cô biết tuy đã kiên quyết trả tiền thuê phòng nhưng thấycảnh đó cậu cũng không dễ chịu gì.
Phi Phi cuối cùng cũng hạ thấp giọng, “Tiếp theo cậu sẽ làm gì? Hứa Ngạn Thâm hình như hiểu lầm mối quan hệ giữa Cảnh và cậu.”
Tối đó khi về nhà, những lời anh nhờ Cảnh chuyển khiến cô vô cùng kinh ngạc.
Dù có giày vò cô ấy đến chết, tôi cũng sẽ không dễ dàng tác thành cho các người đâu.
Câu nói này, nghe thế nào cũng đầy căm hận.
Cô ngồi tựa giường, ánh mắt mông lung.
Vậy là họ cuối cùng phải đưa nhau ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-va-trai-tim/1279843/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.