Cậu đã thấy gì rồi?
.
"Hả? Ai cơ?"
"Mình, A Phù, học cùng đại học với cậu!"
"Học cùng đại học?" Thời Dã bối rối, có người này sao?
"Mình ở phòng ký túc cạnh cậu, chúng ta đã cùng đi học, còn từng ăn cơm cùng nhau."
Phòng bên cạnh? Từng ăn cơm cùng nhau? Sao có thể, nếu quan hệ thân thiết như vậy, Thời Dã nhất định sẽ nhớ rõ, đâu mất trí.
Vậy người bỗng dưng gặp phải này muốn làm gì.
Thời Dã cười với cô ấy, không nói gì thêm, định nhân cơ hội chuồn đi.
Nhưng hòn đảo này lớn như vậy, ca nô theo lịch trình hai tiếng nữa mới tới, Thời Dã đành đến bãi cát bên kia đi dạo, miễn là có thể tránh xa người kỳ lạ kia.
Mặt trời chói chang, đất nước nhiệt đới đáng ghét này cũng nóng quá đi, Thời Dã đội nắng đến đau cả đầu, quay lại nhìn phía dưới bóng cây, thấy cô gái bắt chuyện với mình vẫn ngồi đó lẫn trong một nhóm các cô các chú, bên cạnh cũng không có ai, chỉ mình cô ấy.
Khả nghi, hết sức khả nghi.
Đi du lịch một mình đã rất khả nghi, trái đất lớn như vậy, vậy mà vẫn có thể gặp được bạn cùng đại học, còn là bạn cùng lớp đại học ở phòng ký túc bên cạnh, ở một bãi biển nước ngoài? Là ai cũng không thể tin chuyện này.
Thời Dã xuống biển ngâm mình, ánh mắt xuyên qua từng cái đầu nhìn người tự xưng là A Phù kia, vừa nhìn đến, A Phù bỗng ngẩng đầu, cũng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-va-tinh-yeu-tuoi-trung-nien/2995910/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.