Có lý tưởng, cũng có nhau.
.
"Bác, bác đang làm gì thế ạ?" Tiểu 7 gọi video cho Thời Dã, Thời Dã nghe lời mở đầu này đã nhận ra nguy hiểm theo bản năng.
"Sao thế cục cưng Tiểu 7, nhớ bác à?" Thời Dã rất khéo léo tránh câu hỏi của Tiểu 7.
"Nhớ ạ, muốn biết bác đang làm gì." Tiểu 7 hỏi tiếp không bỏ.
"Bác đang...xem tivi."
"Ngao, lát nữa chúng cháu đến thăm bác, bác ở nhà đợi chúng cháu nhé!"
"Các cháu, cả bốn người đều đến à?"
"Vâng ạ." Tiểu 7 nói, Không phải lần trước bác nói muốn mua chiếc áo len màu vàng kia cho Tiểu Thu ạ? Mẹ cháu đã mua rồi, bây giờ mang cho bác."
A Phù cầm muôi cơm thò đầu ra từ phòng bếp, Thời Dã nhìn cô ấy bên ngoài hình ảnh video bằng vẻ mặt đau khổ.
Không đợi Thời Dã trả lời tiếp, khuôn miệng nhỏ hồng của Tiểu 7 đã hôn một cái với màn hình, để lại một câu "lát nữa gặp lại bác", sau đó cúp máy.
"Lại chuẩn bị đến?" A Phù cũng hơi sợ.
"Chắc chắn." Thời Dã khẽ đung đưa nôi em bé, nhìn khuôn mặt ngủ bình thản đáng yêu của con gái, nhẹ giọng nói, "Mình quá quen với kịch bản này của em mình rồi, nhất định là nó với chị Điểu lại muốn thế giới hai người, ném hai chị em đến đây cho chúng ta trông."
"Vậy thì trông thôi, dù sao cũng là cháu ruột của cậu, cậu còn ghét bỏ."
"Đây là vấn đề ghét bỏ à? Khi nào mấy đứa nó đến cậu đừng có trốn."
Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên nhanh chóng đến.
Thời Duyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-va-tinh-yeu-tuoi-trung-nien/1065742/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.