Tác giả: Thủy Sâm Sâm
Edit: Rindoll
Kim châm đâm tới, dù Lạc Hàn Diễn kiên cường chống cự cũng không có ý định để đối phương sống tốt, anh chém ra một nhát.
Vạn tia sét giận dữ lao thẳng đến hướng góc tường, chỉ nháy mắt, bên kia vang lên tiếng kêu rên đau đớn, sau đó một bóng người lay động hiện ra, quỳ rạp trên mặt đất, nền đất toàn là máu.
Tìm được người công kích, Lạc Hàn Diễn lại không quan tâm chút nào, đôi mắt anh đỏ ngầu, ngũ quan bình thường không nói không cười giờ đây tràn đầy kinh hoảng. Đôi tay anh rung rẩy ôm cục bông, muốn chặn lại máu ở ngực tuôn ra, tay anh dính đầy máu. Tước gia trầm ổn nhất giờ phút này hai mắt đỏ đậm, miệng thì thầm: "Không sao cả, không sao cả, không sao, không sao..."
Âm thanh khàn khàn kèm theo tiếng run rẩy. Lúc này Tước gia không thể giữ hình tượng bản thân được nữa, anh liều mạng chạy về Tước phủ.
Bác sĩ Đỗ vừa khéo đang tới Tước phủ, đang đi thì bị một trận gió thổi bay quần áo, tiếp đó bị Tước gia túm lấy, hắn bị dọa choáng váng cả người, ngây ngốc sững sờ bị túm đi.
Thật vất vả mới được buông ra, sau đó một cục bông tròn dính đầy máu xuất hiện trước mặt hắn.
"Cứu em ấy! Cứu em ấy! Cứu em ấy ngay!" Môi Tước gia run run, nước mắt tụ lại trong vành mắt như có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.
Lạc Hàn Diễn không biết vẻ mặt lúc này của anh ra sao, nhưng bác sĩ Đỗ chính mắt chứng kiến thấy vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-manh-nhat-van-nguoi-me/1513922/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.