Edit: Hồ Điệp Nhi 
~~~ 
“Con lừa, tài nấu nướng của ngươi cũng không tệ lắm.” Yêu nghiệt tao nhã xỉa răng, cười hì hì nói. Kỳ thật giữ ở bên người một nha đầu biết giặtquần áo nấu cơm cũng không phải chuyện tồi, ít nhất trước khi giếtNguyên Thần Trường Không, nàng vẫn là có tác dụng. 
Vẻ mặt Quân Tiểu Tà đen lại, đổ mồ hôi như tắm, ôm ngực ngồi dưới đất thở, không quan tâm đến lời nói của tên yêu nghiệt. 
“Như thế nào, ngươi không vui?” Ánh mắt yêu nghiệt vô tội, giống như đứa nhỏ làm sai chuyện, nhìn khuôn mặt dính bẩn của Quân Tiểu Tà, nhặt nhánhcây trên mặt đất chọc chọc vào hai gò má đang tức giận của nàng. 
“Không có.” Quân Tiểu Tà đưa tay đẩy ra nhánh cây, đi cà nhắc đến dòng suối. 
Suối nước chảy róc rách, phản chiếu thân hình chật vật, Quân Tiểu Tà thởdài, cũng không biết có thể chống đỡ được cho đến lúc sư phụ đến haykhông. Mới nửa ngày ngắn ngủn, mạng nhỏ của nàng đã bị yêu nghiệt nàyhành hạ chỉ còn nửa cái mạng… Sống một ngày như một năm a. 
Bênkia, Tử Tịch ra roi thúc ngựa chạy về kinh thành, mới vào cửa thành, chỉ nghe dân chúng bàn bạc sôi nổi. Nàng không quan tâm lắm, lại nghe loáng thoáng cái gì ‘trước ngày cử hành hôn lễ Thái tử, quốc sư dẫn quần thần đòi bãi bỏ thái tử’…. 
Trong lòng bỗng giật mình một cái, liền chạy thẳng đến địa điểm liên lạc. 
Lúc nàng tới, Nguyên Thần Trường Không không có ở đây, chỉ có Sơ Lâu Anhcanh gác, thấy Tử Tịch bị thương, ánh mắt Sơ Lâu Anh trầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-liet-the/565628/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.