Edit: Hồ Điệp Nhi 
~~~~ 
“Quân Tiểu Tà!” 
Nữ nhân này nhất định là cố ý! 
“Sư phụ.” Quân Tiểu Tà thực ủy khuất: “Đồ nhi đánh không lại bọn họ, cho nên phải thế.” 
Giỏi! Tốt lắm! Vì muốn giữ tính mạng liền bán đứng sư phụ, có đồ nhi như vậy, thật đúng là.... Ông trời có mắt! 
Trán Nguyên Thần Trường Không nổi gân xanh, bàn tay trắng nõn xốc lên mộtgóc rèm cửa, đem một thỏi bạc bắn ra ngoài, lạnh lùng nói: “Cút ngay!” 
Quân Tiểu Tà sợ run cả người, mà nhóm thổ phỉ thì mắt to trừng mắt nhỏ, ngây ngốc nhìn vật trên mặt đất đang lăn lộn điên cuồng —— một lượng bạc. 
“Vị huynh đệ này, ngươi cũng quá xem thường chúng ta đi.” Đầu lĩnh thổ phỉnói một tiếng, nhe răng cười: “Một lượng bạc, ngươi rất bạo gan!” 
Nói xong, nháy mắt dùng đại đao sắc nhọn trong tay đánh úp về phía toa xe. 
Thanh gỗ rắn chắc bị đao chặt đứt, giá đỡ toa xe sập xuống, Nguyên ThầnTrường Không phá vỡ xe bay ra, như chim ưng giương cánh phóng lên cao,sau đó nhẹ nhàng hạ xuống, một chân đạp trên buồng xe ngựa đã bị sập. 
Quân Tiểu Tà quay đầu nhìn về hướng Nguyên Thần Trường Không đang đứng, haimắt đột nhiên trợn to. Màu sắc của ánh nắng xuyên qua những cành lá nhỏchiếu vào trên người hắn, làm cho cả người hắn bị bao phủ bởi một tầngánh sáng, lông mày như kiếm cùng tóc mai hòa lẫn vào nhau, con ngươi tối đen giống như sao lạnh, hơi thở băng hàn) khuếch tán trong không gian,như vua chúa vương giả trở về. 
Nhìn xuống thấy vài tiểu sửu (tômtép nhãi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-sung-liet-the/262832/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.