“Thật không ngờ sẽ biến thành dạng này...” Giọng chú vang lên sau người, tôi quay đầu lại, nhìn thấy chị Tuyền, Hạng Văn, Đường Ninh và Rio cũng đã chạy ra, mọi người đang ngồi dưới đất thở chật vật không chịu nổi.
“Có lẽ lần trước họ tới đây không hề xảy ra việc này, nhưng lúc này đây, có vài thứ đã khác rồi...” Chú vừa nói vừa đi về phía tôi và Đao Phong, đôi tròng mắt đen hơi đục ngầu kia nhìn chằm chằm tôi, dường như đang nói tôi chính là biến số đáng sợ kia.
Song tôi nghĩ chú quả thực đã đoán trúng, nếu không có tôi, không có tảng đá đặc thù trên người tôi, Sở Vấn Thiên Đao Diên họ tuyệt đối sẽ không tâm trí rối loạn mà rơi vào kết cục này.
Ngay trước khi cơ quan cự thạch hạ xuống, tôi vẫn có thể cảm thấy được mối liên hệ tồn tại giữa tôi, Tiểu Hải và tảng đá kia, chúng dùng bức tượng đá làm trung tâm, từ từ tản ra ngoài một loại sức mạnh đủ để khống chế mọi người, đó là khí tức giống ác quỷ, đen tối lại rửa nát.
Tôi không nói gì, chỉ lẳng lặng đối mặt với chú, từ trong mắt chú tôi nhìn thấy sự hoài nghi và ngờ vực trước giờ chưa từng có, việc này khiến tôi đột nhiên hiểu được phản bội năm đó là chuyện gì xảy ra.
Mà lần này, là tôi thiếu chút nữa đã hại chết mọi người.
Chú thấy tôi im lặng không nói, liền lắc đầu che bắp tay trái, uể oải xoay người gọi chị Tuyền và mọi người đứng dậy, cũng thấp giọng nói: “Lần này ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-he-liet-co-thuat-phong-quy/1331910/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.