“Đi tìm xem.” Ông chú và Kỷ Tuyền vô cớ rời đi, sắc mặt Đao Phong nhìn thật không tốt, tôi đoán cậu ấy đang lo lắng an nguy của hai người kia, bởi vì trước đó kẻ đánh lén đẩy tôi xuống thật sự làm người ta khó có thể cân nhắc, ngay cả cậu ấy cũng không mảy may phát hiện ra, đây khẳng định khiến trong lòng cậu ấy không ổn định, không thể không bắt đầu phỏng đoán thực lực của đối phương, cũng càng thêm cẩn thận. Quả nhiên, câu tiếp theo của cậu ấy là hỏi: “Kẻ trước đó đẩy anh xuống....... Anh có thấy rõ mặt mũi hắn không.”
Tôi lắc đầu, hết cách nói: “Chỉ nhìn thấy một tay, hẳn là đàn ông, như là thường xuyên tập luyện, xương cốt và gân đều nổi lên. Tôi mới đầu từng hoài nghi Lý Sơn, nhưng nhìn thấy cái tay kia liền biết không phải hắn, ngón tay Lý Sơn thô dài, lòng bàn tay và cổ tay có vài vết sẹo, cái tay đẩy tôi kia mặc dù cũng không nhỏ, nhưng rất chú ý chăm sóc, chỉ ở chỗ thích hợp mới có vết chai dày.
Nghe vậy, con ngươi đen của Đao Phong thoáng ảm đạm, lập tức thấp giọng nói: “Nếu như là kẻ hằng năm chơi cổ trùng, có thể có đặc thù như vậy không.”
Tôi hiểu cậu ấy nghĩ tới kẻ đứng phía sau thao thúng cổ nhân truy sát chúng tôi trước đó, liền đáp: “Chính xác, nghĩ giống nhau, song Miêu tộc chúng ta đều không hiểu rõ, rốt cuộc có phải không, còn cần nghiệm chứng thêm, nhiệm vụ cấp bách hiện nay là tìm được ông chú và Kỷ Tuyền, những thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-he-liet-co-thuat-phong-quy/1331847/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.