Đường hẹp kéo dài dốc xuống phía dưới, không gian bên trong vô cùng nhỏ hẹp, mỗi lần nhiều nhất chỉ chứa một người đàn ông trưởng thành thông qua, ngay cả xoay người cũng cực kỳ khó khăn, cho nên đám người Giản Tam Sinh không thể làm gì khác hơn là từng người một chậm rãi đi về phía trước, đi đầu là Hoắc Tam Nhi càng đề cao cảnh giác bội phần.
"Nhị gia, sao tôi cảm thấy nơi này càng đi càng ẩm ướt nha, chúng ta sẽ không trực tiếp đi vào trong một cái ao chứ." Mặt đất dần dần trở nên trơn ướt dính dấp, Hoắc Tam Nhi để ổn định thân thể không thể không đỡ lấy vách tường bên cạnh, lại không ngờ rằng ngay cả trên vách tường cũng phủ một tầng hơi nước dày đặc.
"Hẳn sẽ không đâu." Giản Tam Sinh đi theo phía sau Hoắc Tam Nhi, dùng đèn pin chiếu chiếu trước mặt, phát hiện đập vào mắt vẫn là một mảnh đen nhánh, liền bất đắc dĩ nói: "Nhưng thật ra rất có khả năng thông đến phụ cận con sông ngầm nào đó, nếu không sẽ không ẩm ướt như vậy, cũng không biết mộ biển này xây dựng thế nào được như vậy, loại kết cấu này thật sự quá kỳ quái, cảm giác không giống bố cục chuyên chống trộm, ngược lại giống trận pháp nào đó......"
"Đường ngang ngõ tất, vừa nhìn đã biết chủ mộ này chẳng phải thứ gì hay ho." Tức giận bất bình phun một ngụm, Hoắc Tam Nhi tiếp tục đen mặt sờ soạng đi xuống phía dưới.
Trên thực tế, không chỉ Hoắc Tam Nhi không chịu được hoàn cảnh ẩm ướt đen tối kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-chi-nhat-quy-te/209967/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.