"Vô Tranh." Thanh âm trầm thấp dễ nghe vang lên bên tai, Giản Vô Tranh chậm rãi mở mắt, phát hiện mình đã được đưa đến trên một bệ đá, mà đang thấp giọng gọi tên mình, chính là người cậu hao hết trăm cay nghìn đắng ra khơi tìm kiếm.
Vừa bị khỉ nước kéo xuống đáy nước suýt nữa ngạt thở mà chết, trong quá trình Giản Vô Tranh được Vương Tử Khiêm ôm lên bờ vài lần ngất đi, lúc này nghe được thanh âm vô cùng quen thuộc, cậu mới miễn cưỡng tranh đấu tỉnh táo lại.
"Khiêm Tử......" Nằm trong lồng ngực kiên cố, Giản Vô Tranh có loại lỗi giác bừng tỉnh khỏi mộng, cậu thử vươn tay, vuốt ve khuôn mặt lạnh lùng như trước của người nọ, nghĩ đến bản thân sau nhiều ngày khổ cực rốt cuộc đã có kết quả, cơ hồ cảm động rơi lệ.
"Vô Tranh." Nhìn thấy người yêu tỉnh lại, Vương Tử Khiêm nhẹ nhàng vòng qua thắt lưng gầy chắc của đối phương, chậm rãi cúi người xuống, kề sát vào đôi môi như cánh hoa mình ngày nhớ đêm mong kia, rốt cuộc nhịn không được nhẹ nhàng hôn lên.
"Vương Tử Khiêm......"Thấp giọng khàn khàn nỉ non bị tận lực cắt đứt, Giản Vô Tranh rũ mắt xuống, tùy ý đối phương hé mở đôi môi mình, tiến vào trong miệng mình tùy ý quấy nhiễu mút mát, sau đó khi Vương Tử Khiêm hôn đủ rồi ngẩng đầu ngồi thẳng người dậy, dựa theo cảm giác của mình, hướng về phía khuôn mặt nhìn không rõ ràng lắm trong bóng đêm kia, một quyền đánh mạnh tới.
"A!" Một quả đấm này của Tam gia lực đạo mười phần, tốc độ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-chi-nhat-quy-te/209965/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.