"Cô, cô ta tại sao không có mặt?" Tay cầm ngọc hổ thoáng run lên, Hoắc Tam Nhi khẩn trương thấp giọng nói.
"Có thể là mặt nạ.......Hay gì đó....... " Lui đến bên cạnh Vương Tử Khiêm từng bước một, trong lòng Giản Vô Tranh cũng có chút sợ hãi, nhưng vẫn mạnh mẽ chống đỡ nói: "Thứ này nhìn qua không khác gì người sống, các anh nhìn xem chân của cô ta."
Theo hướng ngón tay Giản Vô Tranh nhìn lại, mọi người phát hiện hai chân của cô gái không mặt này lộ ra ngoài trắng noãn trong suốt, so với đại đa số phụ nữ bọn họ từng gặp đều muốn xinh xắn đẹp đẽ hơn cả, vả lại hoàn toàn không có dấu vết tím đen của tụ máu, giống như người sống bình thường không tí tỳ vết, tinh xảo non mịn.
Mà càng làm người ta cảm thấy phẫn nộ chính là, khi đám người Giản Vô Tranh theo mắt cá chân xinh xắn của cô gái không mặt chậm rãi nhìn hướng lên trên, toàn bộ đều bị dáng người kiều mỵ lung linh của cô gái này hấp dẫn, cặp mông quyến rũ nọ, vòng eo như nhành liễu nọ, cùng đôi nhũ trắng bóng nửa lộ ra bên ngoài kia, ngay cả phụ nữ như Huyền Vũ cũng không nhịn được tán dương sự hoàn mỹ này.
Nếu quên đi khuôn mặt cái gì cũng không có kia, cô gái này quả thực chính là trời sinh để câu dẫn đàn ông.
"Đây rốt cuộc là người hay quỷ." Nhíu mày, Giản Tam Sinh thấp giọng lẩm bẩm một câu, thầm nghĩ may mà mình đã kết hôn, nếu không có lẽ cũng bị thứ này câu mất hồn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-chi-nhat-quy-te/1216092/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.