"Này.......Làm sao bây giờ, Nhị gia, chúng ta có nên trở về tìm bọn họ......." Tình hình xấu nhất đã phát sinh, Hoắc Tam Nhi đắn đo không chắc được suy nghĩ của mọi người, không thể làm gì khác hơn là tới bên cạnh Giản Tam Sinh, chờ anh lên tiếng.
Thở dài, Giản Tam Sinh nhìn Hoắc Tam Nhi một chút, yên lặng lắc đầu hai cái, tỏ vẻ xem ý kiến của những người khác trước rồi nói.
"Tình hình Lăng Mộ rất nguy hiểm, chúng ta mau chóng trở về tìm bọn họ, vạn nhất......." Dần dần từ trong hoảng hốt phục hồi lại tinh thần, trong đầu Giản Vô Tranh tất cả đều là cảnh tượng trong giấc mộng báo trước kia, cả người hoàn toàn mất hồn, thầm nghĩ mau chóng tìm được Lăng Mộ và Thành Nhạc, đừng để hai người bọn họ chết.
Nhìn ánh mắt Giản Vô Tranh bắt đầu mờ mịt, Vương Tử Khiêm tiến lên một bước, mặt không chút thay đổi ôm người vào lòng, thanh âm trầm thấp mà kiên quyết: "Không thể quay lại, Bạch Hổ sẽ tự mình nghĩ biện pháp, không cần lo lắng về bọn họ."
"Đúng vậy, bây giờ trở về liền mất một khoảng thời gian nữa, chúng ta mau chóng tìm được mộ thất chính, sẽ cứu được bọn họ." Gật đầu đồng ý với ý kiến của Vương Tử Khiêm, Huyền Vũ vươn cánh tay mịn màng trắng nõn, vẫy một cây pháo lạnh, nhàn nhạt nói: "Tin tưởng Bạch Hổ, anh ta rất mạnh, sẽ không để cho Chu Tước xảy ra chuyện."
Vô lực nhếch nhếch miệng, Giản Vô Tranh còn muốn nói thêm gì đó, nhưng nhìn đến vẻ mặt lạnh lùng của Khiêm Tử và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-quy-chi-nhat-quy-te/1216091/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.