Khu rừng vốn tĩnh lặng bỗng chốc gợn sóng, vài chú chim nhỏ tán loạn vỗ cánh bay đi, cành lá khẽ lay đưa, thân ảnh hai người ẩn núp sau thân cây lớn, nhìn kỹ mới phát hiện là một nữ nhân đang đỡ lấy một nam nhân bị thương khác.
Gương mặt nam tử ngày càng trắng, trắng đến mức không còn khí huyết, trông qua giống như đang hấp hối vậy.
Trái ngược với nữ tử kia một bộ nóng vội, cả người gấp đến độ đỏ bừng bừng, khuôn mặt hoảng loạn không tài nào che giấu.
"Minh Nguyệt ngoan... đừng... đừng sợ." Lữ Dữ Toàn mấp mé môi, cố gắng trấn an nàng. Vừa nãy trúng phải một kích của Triệu Thiên Minh, dù nhanh chóng tránh đi nhưng vẫn bị đâm trúng vùng bụng, dẫu chưa tới mức đe dọa tính mạng nhưng cứ liên tục mất máu khiến thân thể hắn ít nhiều cũng chịu thương tổn.
Tỳ nữ Minh Nguyệt hít vào một hơi, áp chế sợ hãi trong lòng, nửa cõng nửa kéo lê cơ thể đối phương trên lưng, chậm rãi bước từng bước về trước: "Điện hạ cố lên, chỉ cần ra khỏi rừng chúng ta sẽ tìm được đại phu chữa trị cho ngài."
"Ân." Lữ Dữ Toàn mệt mỏi ngã nhoài xuống tấm lưng bé nhỏ của nàng, máu tươi từ bụng vẫn không ngừng chảy ra, đem quần áo trên người cả hai đều nhuộm thành màu đỏ. Giống như cảm nhận được dị biến, Minh Nguyệt cắn chặt răng, dùng hết sức bình sinh bước nhanh hơn, nàng rất sợ bản thân chậm trễ sẽ mất đi người quan trọng nhất của mình.
Từ nhỏ Minh Nguyệt đã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phu-tuong-quan/3739447/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.