Bầu không khí nháy mặt lặng im như tờ, thậm chí Nguyễn Vũ Kỳ còn cảm thấy đám người Sơn Hà Đường có chút khác thường, nhưng cụ thể là thế nào thì hắn vẫn chưa rõ. Thấy thái độ bọn họ không tốt, Triệu Thiên Minh tức thì nổi giận, ánh mắt lạnh lẽo quét qua từng người một khiến những kẻ đó lập tức tỉnh táo lại, lần lượt quỳ xuống bái kiến tướng quân phu nhân. Lúc này Triệu Thiên Minh mới xem như vừa lòng mà thu hồi tầm mắt, chỉ là nương tử của y dường như không quen, sắc mặt khó coi vô cùng làm y không khỏi lo lắng: “Thư Thư, em sao vậy?”
“Có thể nói mọi người đừng quỳ được không?” Nguyễn Vũ Kỳ khó khăn mở lời.
Triệu Thiên Minh khó hiểu: “Tại sao?”
Hắn có nỗi khổ trong lòng mà không thể nói ra, dù sao linh hồn của Nguyễn Vũ Kỳ vẫn là người của thời hiện đại, thượng tôn pháp luật đặt sự bình đẳng lên hàng đầu, ngoại trừ quỳ gối trước cha mẹ, thần phật,... Cũng chưa thật sự hạ mình trước ai khác. Cho đến khi xuyên về triều đại này, Nguyễn Vũ Kỳ đã từng thuần phục trước quyền lực tối cao vô thượng của hoàng đế, tuy vậy nếu có thể quyết định hắn vẫn mong sẽ không có ai quỳ lạy dưới chân mình: “Không muốn, tổn thọ của ta lắm.”
Dù còn nghi vấn Triệu Thiên Minh cũng không truy cứu thêm nữa, tùy nương tử vậy.
Sau đó, từng binh lính đều bị giải đi, Triệu Thiên Minh còn đang suy nghĩ cách giải quyết, bất ngờ bị Triệu Phong Quảng chen ngang: “Huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phu-tuong-quan/3737941/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.