Sự xuất hiện của đám người khiến cục diện xoay chuyển, binh lực phía Ung Thạch căn bản không đấu nổi với những ám vệ đã qua huấn luyện như Sơn Hà Đường, chẳng mấy chốc toàn bộ binh lính đã bị chế ngự. Tới khi Ung Thạch kịp nhận ra, ông ta đã trở thành con mồi của kẻ mà mình từng cười nhạo: “Ha ha ha ha ha ha ha...”
Triệu Thiên Minh lạnh lùng đi đến trước mặt Ung Thạch, dáng vẻ bệnh tật ngày hôm qua đã biến mất, nam nhân hiện tại mới là người ông ta biết - Hồng Hiên quốc đại tướng quân uy vũ.
“Không hổ là Triệu Minh tướng quân, đóng kịch thật giỏi!” Ung Thạch cười chế giễu: “Vì để qua mặt được hoàng đế, ngay cả tự tổn thương gân mạch bản thân ngươi cũng dám, Minh Nhi à Minh Nhi, còn việc gì mà ngươi không thể?”
Ông ta vừa nói vừa cười, mỗi lời thốt ra đều mang ý tứ khinh miệt. Dù vậy Triệu Thiên Minh vẫn không hề nổi giận, trường kích trong tay xoay một vòng trên không trung, mũi giáo nhọn lóe tinh quang thẳng tắp chĩa vào mặt Ung Thạch, y lãnh đạm mở lời: “Động thủ đi!”
Vừa dứt lời, đối phương như được tiêm thêm máu gà, Ung Thạch hung hăng chém tới, mỗi lần vung đao đều không tuân theo bất kỳ quy luật nào, tựa như muốn cùng Triệu Thiên Minh đồng quy vô tận. Trái ngược bộ dạng hùng hổ của ông ta, tướng quân đại nhân sắc mặt trước sau không đổi, hết tránh tây rồi lại tránh đông, ngay lúc kẻ địch đắc ý nhất để lộ sơ hở, y nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phu-tuong-quan/3737940/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.