Rất lâu về trước khi ở quân doanh, Triệu Thiên Minh từng nghe thấy đám lính canh nói về mỹ nhân dung mạo tựa thiên tiên, một ánh nhìn liền có thể đem hồn phách câu đi mất, khiến ngươi tương tư mãi về sau. Lúc đó y chẳng hiểu nỗi, còn cho rằng bọn họ nói nhăng nói cuội, tức giận sai cả đám đi dọn phân ngựa suốt một tháng. Nhưng hiện tại Triệu Thiên Minh cũng hiểu được câu nói “kinh hồng thoáng nhìn” nghĩa là gì.
Thấy người nọ vẫn đực mặt ra đó, Nguyễn Vũ Kỳ khẽ nhíu mày, dùng ngón trỏ chọc chọc má lang quân ngốc hỏi: “Chàng bị làm sao vậy?”
Xúc cảm mềm mại chạm tới, Triệu Thiên Minh có hơi ngứa, giống như một cọng lông mao phảng phất qua da thịt làm y bừng tỉnh. Nhìn ra xa, cảm giác có kẻ đang theo dõi mình, Triệu Thiên Minh thu lại ánh mắt, diện vô biểu tình lên tiếng: “Lên xe đi”
Vừa dứt lời, cùng lúc y vươn tay ra muốn đỡ lấy Tàn Thư. Thế nhưng, thê tử giống như không nhìn thấy, trực tiếp phớt lờ Triệu Thiên Minh, thân thể nhanh nhẹn tự mình nhảy lên xe ngựa, lướt qua người y tiến vào thùng xe, yên vị trên ghế. Lôi Thạch hôm nay đảm đương vị trí phu xe, vô tình bắt gặp cảnh khó xử của tướng quân nhà mình, hắn nhanh chóng chuyển tầm mắt về trước, tỏ vẻ bản thân chưa nhìn thấy gì hết.
Vì sợ thời gian chậm trễ, Triệu Thiên Minh vờ họ nhẹ, sắc mặt không đổi ra lệnh cho Lôi Thạch mau khởi hành.
Bên trong thùng xe khá rộng rãi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phu-tuong-quan/3647166/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.