Editor: nguyenthituyen
"Nghe xem ngươi đang nói cái gì kìa." Tống Đại Mãnh lơ đễnh nói. "Ngươi nói quá hay, cứ như có người thích làm vương phi của ngươi lắm vậy."
"Ngươi! Xú nữ nhân!"
"Bổn tiểu thư họ Tống không phải họ Xú."
"...."
Trước khi hai người bắt đầu cấu xé lẫn nhau thì một vị công công mang theo một đám thái giám từ bên ngoài đi vào. Công công dẫn đầu lướt mắt nhìn một mớ hỗn độn như bãi chiến trường trên mặt bàn, rồi cúi đầu cung kính nói: "Bái kiến Vương gia Vương phi, hoàng thượng và Hoàng hậu tuyên hai người vào cung thỉnh an, xin Vương gia và Vương phi lập tức tiến cung."
**
"Nhi thần bái kiến Phụ hoàng, Hoàng hậu nương nương, không thể mau chóng đến thỉnh an là sơ suất của nhi thần."
Vừa đến điện Kim Húc, Tống Đại Mãnh lập tức để Nhàn vương sang một bên rồi nhanh chóng hành lễ với người đang ngồi phía trên.
Hoàng đế vô cùng từ ái, đích thân nâng nàng đứng lên, mỉm cười nói: "Đại Mãnh không cần đa lễ, ngươi đã rất cực khổ khi chiếu cố Ngạo nhi rồi, mau mau đứng lên đi."
"Hừ!" Bên dưới lớp mặt nạ, Nhàn vương khịt mũi xem thường. Nữ nhân này cực khổ chiếu cố hắn? Thật là chuyện nực cười, nàng ta không thừa dịp không có ai bên cạnh mưu sát hắn coi như là đã cảm tạ trời đất.
"Nhi thần tạ ơn Phụ hoàng." Biểu hiện bên ngoài vẫn là quan trọng hơn! Tống Đại Mãnh cúi đầu tạ ơn, rồi nhanh nhẹn đẩy Nhàn vương đến bên cạnh chỗ ngồi của mình. Đồng thời, còn làm ra vẻ mặt nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phi-gia-dao-choc-gian-cao-lanh-tan-vuong/33011/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.