Edit: Boringrain
Thủy Băng Tuyền bộ dạng biến nhác, tay chống đầu nói: “Ngươi là người giúp bọn họ nghĩ ra chủ ý?” Có can đảm đối diện với ánh mắt nàng, hơn nữa lại không hề khiếp đảm… Ha ha, thật không ngờ nàng lại có thể phát hiện được một Hương Hàn thứ hai ở đây. Có điều đứa trẻ này có thể trở thành Hương Hàn thứ hai hay không, còn phải chờ xem.
Bao Tử cúi đầu suy ngẫm, sau một hồi mới lại ngẩng lên, nhìn Thủy Băng Tuyền khẽ gật.
Thủy Băng Tuyền mỉm cười: “Ngươi tên thật là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi? Là người Bắc cảnh sao?”
“Hồi bẩm Vương phi, tiểu nhân vốn tên là Hoàng Tử Thành, Bao Tử là biệt danh của tiểu nhân, hai tháng nữa tiểu nhân sẽ vừa tròn mười bốn tuổi, gia đình tiểu nhân là người ở huyện Hoàng Thụ, Bắc Cảnh, cha mẹ đều đã mất!” Bao Tử trả lời rõ ràng lưu loát.
Thủy Băng Tuyền gật đầu: “Biết chữ không?” Mười bốn tuổi? Thật đúng là nhìn không ra. Đảo mắt về ba người còn lại, vậy thì tuổi của những đứa trẻ này cũng sẽ không giống với vẻ bề ngoài của chúng. Cơ thể chúng có lẽ vì dinh dưỡng không đủ mà chậm phát triển…
“Biết một chút! Nhưng không nhiều lắm!” Nói đến việc này, sắc mặt Bao Tử có chút buồn bã, gia đình hắn vốn xuất thân không tồi, từ nhỏ đã mời tiên sinh về dạy chữ. Nhưng nay, ngay đến no ấm mỗi ngày cũng là vấn đề, thì những thứ kia chỉ còn là chuyện trong giấc mộng.
“Ngươi vì sao bảo bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phi-dai-ga/1955589/quyen-2-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.