Edit: Boringrain
Vốn từ biên giới đến trung tâm của Bắc cảnh chỉ mất ba ngày, nhưng đoàn người đi ròng rã năm ngày liền mới tới…
Thủy Băng Tuyền nhìn ra ngoài, xe ngựa hiện đang chạy trên đường lớn, không bao lâu nữa sẽ đến Bắc thành! Nơi đây tuy không tới nỗi không một ngọn cỏ như bên ngoài thành, nhưng so sánh với những vùng khác, vẫn còn vẻ lạc hậu, thấp kém!
Bọn họ tiến vào Bắc cảnh tới ngày thứ ba mới thấy được khói bếp nhà dân, thế nhưng lại khiến lòng Thủy Băng Tuyền ngổn ngang trăm mối. Bởi vì bách tính nơi đây quần áo rách rưới, cơ khổ, nhà cửa xiêu vẹo, đổ nát…Họ vì hiện thực tàn khốc mà trở nên thờ ơ vô cảm, vì nghèo khó mà bất lực, vì sinh tồn gian nan mà tâm can trơ lỳ … Những điều đó đều hiện rõ trong ánh mắt của họ…
“Tiểu thư, phía trước là Bắc thành!” Hương Hàn nói với Thủy Băng Tuyền. Những điều mắt thấy mấy ngày nay cũng khiến lòng nàng chua chát!
Thủy Băng Tuyền gật đầu, không nói gì, Bắc Thành là thành trì trung tâm Bắc cảnh, từ lúc sáng nàng đã nhận thấy, quang cảnh xung quanh so với những ngày trước đã khá hơn nhiều rồi, không tính là phồn hoa, nhưng cũng không quá mức lạc hậu khiến người khác không thể nhìn nổi. Nhìn con đường lớn bằng phẳng, rộng rãi nàng đang đi qua cũng đủ biết!
Xe ngựa chậm rãi dừng lại, Thủy Băng Tuyền ngước mắt nhìn lên cổng thành cao cao, phía trênlà hai chữ ‘Bắc Thành’ được khắc lớn, rồi nàng nhìn xuống phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-phi-dai-ga/1955587/quyen-2-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.