Tôn Vũ đang đi ở trên đường của một phố thợ rèn, phố thợ rèn bình thường náo nhiệt huyên náo, lúc này chẳng thấy được bóng ma nào. Bên đường cách đó không xa có một cửa hiệu nho nhỏ, cửa treo cờ nhỏ một mặt, trên cờ vẽ một cái cung lớn. Tôn Vũ thấy mặt cờ này, khẽ mỉm cười, nhấc chân đi vào. 
Hóa ra Tôn Vũ tới đây để mua cung, ngày hôm qua sau khi hắn tiếp nhận “Vượng phu” của Mi Trinh, khí lực trở nên lớn hơn không ít, cung ba thạch kéo nhẹ đã gãy, vì vậy nhân lúc chưa có chiến tranh, định đến mua một cây cung lớn thật tốt, rất có thể trong cuôc chiến tiếp theo hắn sẽ phải dùng đến. 
Tôn Vũ đi vào cửa hiệu, chỉ thấy cửa treo mấy cái cung gỗ Bạch Hoa xinh đẹp, thân cung hình giọt nước cho thấy tính cân đối hoàn mỹ, lập tức khiến Tôn Vũ có lòng tin nhất định với thực lực của chủ cửa hàng này. 
Lại đi vào trong, chỉ thấy treo trên vách tường hai bên treo cung lớn đủ loại kiểu dáng, có rất nhiều cung làm gỗ Bạch Hoa, có rất nhiều làm từ trúc, có rất nhiều làm từ gỗ dương, còn có cung mây, cung gỗ liễu, cung gỗ sam, cung sừng trâu ... không hổ là cửa hàng Vũ An Quốc giới thiệu, cung ở đây có lẽ là tốt nhất quận Bắc Hải. 
Một người nam nhân quay lưng về phía cửa tiệm, đang bện một dây cung, cảm giác được sau lưng có người đi vào, nam nhân cũng không quay đầu lại, giọng buồn bực nói: - Muốn cung nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nuong-tam-quoc-dien-nghia/3028668/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.