Hai cái chén rỗng được đặt lên bàn, ánh mắt Mục Tuỳ nhìn chằm chằm Mạnh Như Ký, đồng tử tăm tối như mực.
Lúc này Mạnh Như Ký lại lười nhìn Mục Tuỳ, nàng liếc Lâm phu nhân một cái, thấy Lâm phu nhân đang nhìn Diệp Xuyên thì cũng quay đầu nhìn Diệp Xuyên:
"Diệp Đại Hà, ngươi không cần chơi trò chơi vận mệnh cùng chúng ta."
Ngón tay Diệp Xuyên rơi xuống bên thành chén, khẽ xoay một vòng: "Mạnh cô nương..."
Mạnh Như Ký cho rằng với tính cách của hắn, hắn sẽ cố chấp muốn uống cùng bọn họ, nàng đang muốn cướp lấy cái chén của hắn thì lại thấy ngón tay hắn bật ra, đẩy cái chén đi.
Nước trà có độc chú trong chén lắc lư hai cái, sau đó đứng vững lại.
"Ngươi nói đúng." Diệp Xuyên nhìn chằm chằm Lâm phu nhân: "Phải có người làm nhân chứng, đề phòng rủi ro."
Trong lời nói mang theo rất nhiều vẻ bất mãn với Lâm phu nhân, như thể Lâm phu nhân sẽ nuốt lời.
Lâm phu nhân cũng không tức giận, thu lại chén trà.
"Theo lý mà nói, người không liên quan đến ngàn vàng vốn không nên ở lại chỗ ta, nhưng vị Diệp công tử này, ta thấy ngươi quả thực rất quen mắt, ở vùng đất Vô Lưu lâu như vậy mà ta còn chưa từng có cảm giác này, vẫn mong công tử ở lại, nói chuyện với lão phu nhân thêm vài câu." Lâm phu nhân chỉ vào hai chén trà rỗng: "Cũng tiện cho ngươi làm chứng."
"Được." Diệp Xuyên đồng ý.
"Hai gian phòng trong sân, hai vị công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nhu-ky/2571027/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.