Bóng đen hối hận rồi, lẽ ra hắn không nên chọn căn phòng này, hắn không nên cảm thấy thằng nhóc này yếu ớt dễ ra tay. Lẽ ra hắn phải đi các phòng khác trước, cái phòng bốn người kia cũng không tồi..... Không thì phòng hai người cũng được. Lẽ ra hắn không nên chọn 'quả hồng mềm' này.
Sao ở đây lại có người đáng sợ như vậy, đây còn là người sao?
Đam Thu đánh bóng đen một trận, mà hắn cảm thấy không thể hoàn thành việc hôm nay nữa, nhắm mắt – cả người trở nên đen kịt cái gì cũng không phân ra được, nằm bất động.
"Chậc." Đàm Thu lấy chân đá hắn, "Giả chết."
Sau đó rút ra một đoạn dây thừng ở bên cạnh trói hắn lại.
Đoạn dây thừng này vốn đã ở trong phòng, nhìn qua khá mới, chẳng qua bên trên có dính mấy vết máu. Dù sao thì dùng để trói bóng đen vẫn được, đủ chắc chắn.
Bóng đen bị trói: "......"
Hận!
Đoạn dây thừng kia vốn là hắn mua năm đó...... Sớm biết vậy thì chẳng mua loại chắc chắn làm gì, giờ có thể thoát ra.
Tất nhiên Đàm Thu không biết suy nghĩ của hắn, cậu đi sang phòng bên cạnh, bảo hai tiểu đệ yên tâm đi ngủ. Mà hai người bên kia đã đếm tới 3800 rồi.
Y như tụng kinh............
Không biết là nơi này cách âm không tốt à.
Sáng hôm sau, tráng hán phi thường không cao hứng mở to mắt, bởi vì đêm qua hắn lo lắng, ngủ quá muộn, gần sáng mới chợp mắt được một lúc.
Lại cảm thấy có chút bất mãn, chẳng phải nói buổi tối nguy hiểm hay sao, kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-nhat-dan-duong/501761/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.