Edit: An Ju
“Chị dâu… Meo o…”
Cố Hạo đang đứng trước cái thớt gỗ nỗ lực đánh nhau với bạch tuộc đột nhiên cảm giác thấy ống quần bị thứ gì đó lôi kéo, tiếp sau chợt nghe thấy một tiếng ‘chị dâu~~~~’ khiến hắn rùng mình.
Buông xuống con dao phay, Cố Hạo hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng bày ra một nụ cười mỉm đúng chất Ngô Mạnh Đạt nhìn em trai Meo Meo đang ôm chân mình.
“Ngoan nào, anh là chồng anh trai em, không phải chị dâu.” Xách em trai Meo Meo đến bàn ăn nhét vào miệng nó một cái chân giò hun khói, Cố Hạo liền lừa lừa tên ngốc này.
“Chồng anh trai…?” Tú Khí mở cái miệng nhỏ nhắn tiêu hóa cách gọi mới này.
Vỗ vỗ mặt Tú Khí, Cố Hạo rất đắc ý với kiệt tac của mình.
“Em tìm anh làm gì?”Cố Hạo chợt nhớ tới tên nhóc này bị tiếng gầm của Hổ Vương dọa cho sợ khiếp, để cho cha hắn hài lòng, mấy ngày nay thế mà bận đến loạn hết lên. Cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, ngay cả kiến nghị của con chim Khổng Tước không đáng tin ở nhà bên cũng nghe, tối hôm qua cắm đầy lông gà lên đầu uốn éo tới lui múa vũ Hula trước mặt Hổ Vương, còn tự cho là chiến thuật thành công, nhưng Cố Hạo và Meo Meo cảm nhận rất rõ ràng nhiệt độ trong phòng lại giảm xuống tầm mười độ.
“Ưm…” Tú Khí lung lay đầu nghĩ ngợi, bỗng nhiên dùng móng vỗ ót mình một cái nói: “A, em quên mất! Em tới tìm anh để học nấu ăn!”
“Nấu ăn?” Cố Hạo thấy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345402/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.