Edit: An Ju
“Người đẹp, em thích mèo không?” Cố Hạo cắn ống hút ngồi cạnh bàn pha coffee hỏi người con gái trang điểm kỹ càng ngồi đối diện.
“Meo con à, em thích nhất đấy.” Người con gái hất hất những lọn tóc dài bên vai, cười khanh khách đến nở hoa.
“Thật tốt quá!”, Cố Hạo thở phào nhẹ nhõm, lấy ra con mèo vằn bị nhét trong bào đăt vào lòng người con gái đó, “Đây là mèo con anh nuôi, tên là Meo Meo, anh là ba nó, sau này em chính là mẹ nó.”
Người con gái êm ái xoa mèo con mềm mại ấm áp trong lòng, thở dài nói:”Đây là loại lông mèo tốt nhất mà em từng sờ qua, mua bao nhiêu tiền vậy?” Ngón tay nhung, cảm giác mềm khiến người con gái thích đến không nỡ buông tay, giống mèo tốt như vậy hẳn rất đắt tiền.
“Ha ha, con mèo này là tự tìm đến cửa, anh nhặt được ở ngay cửa nhà.” Nghe thấy người khác đang khen con mèo mà mình yêu quý, Cố Hạo mừng rỡ cười toe toét.
“Nhặt được?!” Người con gái bỗng nhiên đổi sắc mặt, động tác trên ngón tay cũng chần chừ, “Tôi còn tưởng là phải mất mấy nghìn đồng mua về, nhặt về thì bẩn cỡ nào chứ, trên người còn có ký sinh trùng, mau vứt đi.” Dứt lời, người con gái vừa mới còn thân thiết xoa xoa mèo giờ ném lại vào lòng Cố Hạo, vẻ mặt ghét bỏ.
“Trùng trên người ông đây cũng không nhiều bằng trên người mi.” Trên bàn chỉ có hai người Cố Hạo và người con gái kia, thế nhưng lại vang lên một thanh âm không phải của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345379/chuong-33-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.