Edit: An Ju
Meo~~~~~~~~~Meo~~~~~~~~~~
“Alo, em gái à…” Cố Điềm Điềm gọi điện thoại tới.
“Anh già! Anh đến đâu rồi?! Mẹ bắt đầu mài dao rồi!” Em gái nhà họ Cố lòng như lửa đốt ở đầu bên kia điện thoại gọi điện cho Cố Hạo, anh trai tuy rằng luôn xuề xòa, nhưng loại chuyện như về nhà bái kiến mẫu thân đại nhân mà cũng dám chậm trễ! Cố Điềm Điềm ở phòng khách nghe được rõ ràng, trong bếp truyền đến tiếng mài dao rõ ràng còn có tiếng mắng chửi của bà mẹ họ Cố.
“Anh còn đang ở nhà, ra ngoài ngay giờ đây, em mau dời sự chú ý ủa mẹ đi, bắt xe đi khoảng hơn 20 phút là tới rồi. Dù thế nào thì cùng phải giữ cho tâm tình của mẹ ổn định đó! Sau này sẽ mua túi cho em, bye.”
Cúp điện thoại xong, Cố Hạo xách theo Meo Meo liền đi thẳng, đến đàu đường mạnh dạn nhảy lên chiếc xe taxi vốn đang đứng trước một cặp đôi.
Lên xe, Cố Hạo dùng gương mặt lạnh lùng phun ra một cái địa chỉ cho tài xế: “Đường Liên Hồ.” Sau đó lại ngồi ôm tay như đang dỗi. Tài xế từ kính chiếu hậu nhìn người khách vừa lên xe đã có sắc mặt khó coi như vậy cũng không dám hỏi nhiều, kéo phanh xe liền đi.
Meo Meo ngồi cạnh Cố Hạo, biểu hiện lúc này của hắn so với vẻ mặt sắc nhọn vừa rồi có khá hơn một chút. Meo Meo biết nét mặt Cố Hạo bây giờ không phải là tức giận mà là vì khẩn trương cực độ, hắn ở cùng Cố Hạo gần nửa năm cũng nghe Cố Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345351/chuong-18-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.