Edit: An Ju
Ba ngày rồi, tròn ba ngày Meo Meo không về nhà, Cố Hạo bị nó làm cho khẩn trương đến độ quay cuồng, nhóc này đúng là giận lâu thật, nói đi liền đi luôn. Bây giờ trên mạng có rất nhiều trang nhắc tới mấy chuyện mèo bị hành hạ, bên ngoài lại loạn như vậy, so với diện tích thế giới bên ngoài đối với một Meo Meo thì nó nhỏ bé, non nớt nhường nào, Cố Hạo không dám nghĩ thêm nữa, sợ những suy nghĩ giả tưởng mang điềm xấu biến thành sự thật.
“Alo, Chân Suất! Meo Meo mấy hôm nay có qua chỗ anh chưa?” Những nơi nên tìm đều tìm rồi, những người nên hỏi cũng đều hỏi rồi, cho tới bây giờ vẫn không có chút tin tức nào của Meo Meo cả, Cố Hạo chỉ thiếu điều lấy môt tấm ảnh chụp Meo Meo mang đi in mấy trăm bản dán hết khắp nẻo nữa thôi.
“Chưa, có điều cậu cũng đừng gấp, loại động vật như mèo có đặc tính khá là cứng đầu, nếu nó cố ý muốn trốn không gặp cậu, thì dù cậu cho lật tung cái thành phố lên tìm cũng không có tác dụng đâu. Tính tình Meo Meo cậu cũng không phải không biết, bướng bỉnh cực kỳ luôn. Nó đã thật sự giận dỗi thì ít cũng phải hết tuần mới có thể nguôi giận được. Nhưng cậu cũng đừng lo lắn, Meo Meo nhà cậu cũng tinh khôn lắm, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì, nói không chừng nó còn đang trốn ở góc nào đó gần quan sát cậu đó.”
“Sao tôi có thể không lo lắng?! Meo Meo là một tay tôi nuôi lớn, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345343/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.