Edit: An Ju
Đinh đông —- Đinh đông——
Meo Meo nghe thấy tiếng chuông cửa lập tức trở nên cảnh giác, lông trên người toàn bộ dựng đứng lên, mau chóng lao thật nhanh tới cửa trước Cố Hạo.
Cố Hạo nghe thấy tiếng liền từ trong phòng đi ra, thấy ở trước cửa có một con mèo đang thể hiện tư thế chuẩn bị tấn công như gặp đại địch liền bật cười: “Meo meo, bên ngoài cũng không phải một con chó, khẩn trương đến như vậy làm gì?”
Meo meo đang hết sức chăm chú nhìn chằm chằm cửa ra vào không đoái hoài đến câu hỏi của Cố Hạo.
Cố Hạo lắc đầu, tên nhóc này cũng không biết bị sao, từ sau khi Kỷ Á Kiệt dọn đến ở sát vách liền cứ thần kinh như vậy, mỗi khi thấy Kỷ Á Kiệt đều không hiền hòa được với người ta, người ta đưa tay muốn sờ đầu nó cũng bị nó trực tiếp tránh đi, Cố Hạo không thể làm gì khác hơn là cười xòa với người ta để cho qua chuyện.
Trước khi mở cửa, Cố Hạo khom người nhỏ giọng dặn dò Meo Meo: “Nếu như đúng là chú Kỷ cạnh nhà, con phải ngoan nhớ chưa, đừng có có sinh sự.”
Meo!
Meo Meo mất hứng, nó nghĩ cái tên họ Kỷ kia không giống người tốt, đến đây ắt không có chuyện gì tốt lành nên mới muốn bảo vệ Cố Hạo, kết quả người ta căn bản không thèm cảm kích còn cho rằng nó càn quấy. Trong cơn tức, Meo Meo nhấc chân mèo đi thẳng tới rúc vào trong ổ giận dỗi.
Cố Hạo nhìn Meo Meo bởi vì tức giận mà cố ý xoay cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345341/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.