Edit: An Ju
Ngao~~~~~~~~~!!!!
Ngao~~~~~~~~~!!!!
Phía bên kia điện thoại truyền đến tiếng quỷ khóc sói tru thứ thiệt đến kinh thiên địa khiếp quỷ thần, vùng xung quanh lông mày Cố Hạo căng thẳng đến mức thiếu chút nữa đáp điện thoại di động trong tay ra xa theo phản xạ. Sở thích của Chân Suất luôn nằm trong phạm trù mà hắn không thể hiểu được, mặt khác, hắn chẳng lẽ thực sự nuôi sói sao…
‘Đỡ trán’~ Cố Hạo đang gọi cho chủ cửa hàng thú cưng Manh Manh Bảo Bối, Chân Suất. Ngày kia, hắn sẽ phải đi Hàng Châu công tác từ sáng sớm, nghĩ trước nghĩ sau vẫn cảm thấy nên giao Meo Meo cho người nuôi thú cưng chuyên nghiệp thì đáng tin hơn.
“Hi, đẹp trai.” Đan xen trong tiếng kêu quỷ khóc sói tru kia là tiếng nói sang sảng của Chân Suất ở đầu bên kia điện thoại.
“Ặc, hi…” Cố Hạo giơ điện thoại cách thật xa tai.
“Đẹp trai, tìm tôi có chuyện gì không? Có phải đang nghĩ muốn thiến Meo Meo đúng không?” Chân Suất cười hì hì hỏi Cố Hạo.
Cố Hạo ở đầu điện thoại bên này lau mồ hôi, Chân Suất đây là đã để mắt tới ‘tiểu kê kê’ của Meo Meo nhà hắn rồi sao, mỗi lần gặp mặt hay gọi điện cũng phải ân cần hỏi thăm ‘đồ chơi’ kia của Meo Meo… Hắn vẫn luôn coi Meo Meo như con trai, với loại chuyện mang con trai mình đi ‘thiến’ này, một người cha hiền (?) hơn nữa cũng là nam như hắn tuyệt đối sẽ không đáp ứng!
Meo!!!!!! (Cái quần gì!!!!!!!!)
Meo Meo vốn còn đang làm tổ trên đùi Cố Hạo làm nũng thính tai nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-mieu-nganh-thuong-cong/1345336/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.