Lúc Tiểu Thanh về đến bệnh viện thì thấy rất nhiều người tụ tập ở một nơi. Sau đó, có cả bác sĩ và y tá chạy đến. Trong đó, có tiếng ai đó xì xào:
“Ban nãy, tôi nhìn thấy cô ta nhảy xuống...lúc tôi quay lại thì đã thành ra như thế rồi...”
“Hình như, đây là con bé đang bị người khác mắng chửi trên mạng đúng không? Ban nãy thấy bác sĩ lật người con bé lên, tôi vô tình thấy mặt con bé. Chắc chắn, là con bé ấy rồi. Tên là...”
“Lũ người kia ác mồm thật! Ép người khác như thế này! Tội thật...”
“Mong con bé sẽ được cứu sống, còn trẻ như thế. Haizz...”
‘Thịch’
Tim Tiểu Thanh đập mạnh một cái. Bản thân cô cũng không hiểu tại sao mình lại khó chịu đến vậy. Cái cảm giác khó tả này...là như thế nào?
Cô nhanh chóng bước lên phòng bệnh của Tiểu Ly. Bước chân gấp rút tựa như đang sợ bỏ lỡ gì đó. Cô cũng không biết mình đang sợ cái gì, cô chỉ biết là cô phải tìm Tiểu Ly. Chỉ cần nhìn thấy gương mặt của con bé, cũng đủ rồi...
Tiểu Thanh chạy thật nhanh, trán cô đổ cả mồ hôi. Kể cả hô hấp cũng trở nên khó khăn. Tiểu Ly...Tiểu Ly...em gái của cô...
Khi Tiểu Thanh chạy đến thì đã thấy cửa phòng mở toang ra, bên trong phòng là Bạch gia đang đứng đó. Còn Tiểu Ly, thì không thấy đâu.
Cô xông đến, thức ăn trên tay rơi xuống đất, sau đó nắm lấy cổ áo của Bạch gia, gằn lên:
“Bạch Cẩn, em gái tôi đâu? Cậu đưa nó đi đâu?”
Bạch gia gạt tay Tiểu Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-va-vo-si-mit-uot-gap-ba-dao/439427/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.