Vệ Kết tưới hoa trong sân viên, đặt bình nước lên bàn, cô kéo ghế ngồi xuống, chống cằm nhìn ra ngoài
"Ra đi. Ta biết các ngươi đang ở đây" Cô nói
"Phu nhân" Hai vệ sĩ núp trong một ngôi nhà nhỏ ra cúi đầu chào cô
"Hai ngươi ra ngoài mua hộ ta ít xoài chua và một ít bánh ngọt được không?"
"Dạ vâng được ạ" Hai vệ sĩ cúi đầu lùi đi
Dạo này Vệ Kết luôn cảm thấy thèm chua và ngọt, chắc có lẽ do cơ thể cô đang thiếu chất dinh dưỡng
Đứng dậy đi vào nhà, cô vươn vai ngáp một hơi dài
Haizzz!!!! Lại thèm ngủ nữa rồi!
Roạt!
Có tiếng động phát ra từ sau lưng Vệ Kết. Cô cảnh giác xoay người ra sau, đôi mắt linh hoạt nhìn khắp mọi nơi
Không có ai cả? Chắc có lẽ là mèo hoang chạy qua đây
Không một chút nghi ngờ, cô tiếp tục đi. Ngay khi vừa đặt chân vào nhà, một giọng nói vang lên sau lưng cô
"Tử Kỳ, chúng ta lại gặp nhau rồi"
"Ưm!"
~~~~~~~*~~~~~~~
"Lão đại! Không xong rồi! Phong Đằng đột nhiên biến mất, bọn thuộc hạ không thể tìm được hắn ta!" Vương Diệp hối hả chạy vào phòng làm việc nói với Hắc Triệt
"Cái gì?" Anh đập mạnh tay xuống bàn
Reng! Reng!
Điện thoại Hắc Triệt reo lên, anh bắt máy
"Hahaha, Hắc Triệt. Mày không quên tao chứ?" Bên kia truyền đến giọng nói đắc ý
"Phong.Đằng" Anh nghiến răng
"Có biết hiện tại tao đang ở cùng với ai không? Là Hắc tổng phu nhân xinh đẹp động lòng người" Phong Đằng đưa tay vuốt ve gương mặt Vệ Kết
"Ưm!" Cô lắc đầu muốn hất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-chiem-doat-cha-ta-ghet-nguoi/541742/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.