Ca phẫu thuật trải qua 18 tiếng đồng hồ, cuối cùng đội ngũ phẫu thuật cũng đã bước ra, trên nét mặt ai nấy đều tỏ ra mệt mỏi
"Bác sĩ, ngài ấy sao rồi?" Vương Diệp lo lắng hỏi
"Ca phẫu thuật đã thành công ngoài sức tưởng tượng của chúng tôi" Vị bác sĩ mỉm cười
"Phải như thế! Cảm ơn mọi người nhiều lắm!"
Vương Diệp cười đến rạng rỡ, nhìn lão đại đang được đẩy ra từ phòng phẫu thuật. Anh phải mau đi báo tin vui cho tiểu thư
Vệ Kết vẫn còn miên man trên giường bệnh, từng giọt nước biển dần tiêm vào cơ thể cô
Cô cảm nhận được hơi ấm của Hắc Triệt đang rất gần với cô, bàn tay anh ôn nhu vuốt tóc cô như ngày nào
Bật mở mắt, tại sao cô lại nằm trên giường bệnh thế này? Kết quả phẫu thuật ra sao rồi?
Đặt chân xuống, cô rút mạnh ống tiêm ở tay mình, chập chững chạy ra ngoài
Cùng lúc Lục Nhiên cầm trên tay một hộp cháo đi đến, vừa thấy cô, anh vội vàng chặn lại
"Tiểu thư, cô đi đâu vậy?"
"Ca phẫu thuật sao rồi?" Cô hỏi
"Hai người yên tâm, ca phẫu thuật đã thành công" Vương Diệp từ xa bước đến nói
"Anh nói...thật...chứ?" Cô vui đến nỗi không nói nên lời
"Là thật" Vương Diệp gật đầu
"Tốt quá rồi! Tốt quá rồi!" Lục Nhiên nhảy cẫng lên
Kể từ ngày ca phẫu thuật thành công, mỗi ngày Vệ Kết đều túc trực bên Hắc Triệt 24/24, không rời anh nửa bước
"Này Đại Ngốc! Anh ngủ hơi bị lâu rồi đó, vẫn còn không muốn nói chuyện với em sao?" Cô phụng phịu chống cằm nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-me-chiem-doat-cha-ta-ghet-nguoi/541739/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.