Cô tự soi khuôn mặt ngu xuẩn của mình trong gương. 
Chỉ vì ở quá xa, không nghe thấy Ân Thời Tu và cô gái kia nói gì, cô đã mất công mượn quần áo của người phục vụ trong quán cà phê. 
Những người phục vụ trong quán cà phê lại không muốn gì làm vậy là không tuân thủ quy định của quán. 
Cô cũng đã tốn một phen nước mắt nước mũi để cho người ta thương hại mình. 
Người phục vụ thấy cô có thai lại phải đi bắt một tên lưu manh lừa gạt mình thật đáng thương nên đành miễn cưỡng cho mượn. 
Cuối cùng, cô thà không nghe còn hơn. 
Đáng ghét nhất là cô lại cho anh thể diện, không làm trò mắng chửi anh trước mặt cô gái kia. 
Kết quả là, anh lại tiếp tục trò chuyện ở đó như thể không nhìn thấy cô. 
Cô hụt hẫng không thể tả. 
Sau khi cởi áo khoác, toàn thân của cô run lên bần bật. 
Khi cô cầm lấy chiếc áo len đang định mặc vào thì nhìn thấy cái bụng hơi sưng lên của mình trong gương. 
Cô vén chiếc áo lót giữ nhiệt lên, vỗ nhẹ vào bụng, vô thức thở dài rồi sắp xếp lại quần áo. 
 
 
Đừng suy nghĩ bậy bạ! 
Viết gì đó 
Ân Thời Tu... vốn không phải của mày. 
Sau khi mày sinh con xong, anh ta nhất định sẽ lấy người khác. 
Mày cũng không định dành cả đời cho anh ta, tất cả các mối quan hệ hiện tại chỉ là tạm thời, tạm thời thôi! 
Bây giờ mày lại đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-manh-choc-tuc-khien-anh-yeu/3079749/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.