Ân Mộng thầm than không ổn rồi. 
Cô ấy vội vàng nói với Tô Tiểu Manh: "Cô gái đó là chị họ của tớ và cháu gái của chú út!" 
Tô Tiểu Manh hơi nhíu mày, nhìn về phía Ân Mộng: "Cậu nghĩ tớ là đồ ngốc sao?" 
"..." 
Ân Mộng không nói nên lời. 
"Lão già khốn nạn..." 
Tô Tiểu Manh chăm chú nhìn hai bóng người một cao một thấp, hận không thể biến ánh mắt của mình thành một mũi tên, để cô có thể bắn một mũi tên xuyên tim lão già kia! 
"Cái kia... Tiểu Manh... trước tiên cậu đừng nghĩ bậy, chú út không phải loại người như vậy đâu." 
Nhìn thấy vẻ mặt của Tô Tiểu Manh vào lúc này, Ân Mộng cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng thay chú mình. 
"Đúng, chú ấy không phải loại người như vậy." 
"Đúng vậy, cậu phải tin tưởng chú út." Nghe Tô Tiểu Manh nói như vậy, Ân Mộng có chút yên tâm. 
Nhưng ai ngờ, Tô Tiểu Manh nói xong câu trước liền đứng lên, hừ lạnh một tiếng: "Nhưng ông chú này lại ngủ với tớ!" 
 
 
Viết gì đó 
"..." 
Sự thật phũ phàng trước mặt, Ân Mộng thực sự có trăm cái miệng cũng không thể bảo vệ Ân Thời Tu. 
Đúng rồi… 
Làm sao lúc đó chú út lại ngủ với Tô Tiểu Manh chứ? 
"Tiểu Manh?" 
Ân Mộng nhấc chân chạy theo, vốn tưởng rằng Tô Tiểu Manh sẽ bắt gian ngay tại chỗ, nhưng cô vẫn giữ khoảng cách và chậm rãi đi theo. 
Chà... theo dõi à. 
Bàn tay cầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-manh-choc-tuc-khien-anh-yeu/3079748/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.