Sau khi Tô Tiểu Manh bị sàm sỡ, không ngoài dự đoán của Ân Thời Tu, cô lập tức chủ động kéo dài khoảng cách với anh.
Trở lại tiểu khu, Ân Thời Tu đậu xe.
Hai người một trước một sau bước lên thang máy ở bãi đậu xe, cách nhau ít nhất một mét.
Không gian thang máy chỉ có bốn năm mét vuông, chỉ có hai người bọn họ, Tô Tiểu Manh đề phòng nép sát vào góc, có hết sức kéo dài khoảng cách của bọn họ.
Ân Thời Tu nhìn cô phản chiếu qua cửa thang máy, khẽ cười: "Sau khi dọn đến sống cùng tôi, em có thể giữ khoảng cách xa như vậy được nữa không?"
"Tại sao cháu phải chuyển đến đây?"
Tô Tiểu Manh vội vàng trừng mắt nhìn!
"Đinh!"
Cửa thang máy mở ra.
"Kết hôn với tôi rồi, không lẽ còn ở riêng à?"
Ân Thời Tu vừa chậm rãi nói vừa bước ra ngoài.
Tô Tiểu Manh sững sờ một lúc. Lúc sáng cô mới biết Ân Thời Tu và bố mẹ cô đã quyết định xong chuyện kết hôn.
Sau đó, giúp bố mẹ thu dọn hành lý, đến phố Tiền Môn ăn trưa, cùng bố mẹ mua một ít đồ ăn nhẹ đặc sản rồi tiễn hai ông bà ra sân bay.
Thế cho nên đến giờ cô vẫn chưa có thời gian để nghĩ về cuộc hôn nhân giả của mình với Ân Thời Tu.
Vào lúc này, khi Ân Thời Tu nhắc đến nó, cô mới kinh ngạc nhận ra... Đôi mắt to của cô chợt nheo lại.
Có một số việc phải nói rõ ràng với ông già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-manh-choc-tuc-khien-anh-yeu/3079727/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.