Vẫn là Tặng Huy yêu dấu!
Khi nhịp điệu vừa vang lên, tất cả thực khách của toàn bộ nhà hàng phương Tây lại chìm đắm trong giai điệu của khúc nhạc tuyệt vời đó một lần nữa.
Họ như đang lang thang trong đại dương nhạc dương cầm, tinh thần trở nên nhẹ nhàng thoải mái.
Rất nhanh đã kết thúc đoạn đầu tiên!
Khi đến khuông nhạc thứ hai, Dương Hồng Anh nâng lên F/C thay vì D trưởng! Đinh Đinh Đinh..
Khi những nốt nhạc cải tiến bay đến tai của từng vị khách trong nhà hàng, tất cả mọi người đều nhắm chặt mắt lại rồi lại xôn xao mở mắt ra.
Sốc.
Bởi vì mỗi người đều có thể cảm nhận rõ ràng sự khác biệt trong nhịp điệu, nếu giai điệu trước đây khiến họ thả lỏng thì sau khi cải thiện, những nốt này sẽ khiến tất cả các tế bào trong cơ thể của từng vị thực khách đều run lên.
Đúng vậy, chỉ là cảm giác run rẩy. Cùng một bản nhạc dương cầm nhưng cảm giác hưởng thụ âm nhạc lại hoàn toàn khác nhau.
Đặc biệt là nhịp điệu âm nhạc tổng thể, sự thay đổi này dường như tạo ra một loại hiệu ứng xúc tác khiến cho toàn bộ bài hát được phối hợp hoàn hảo hơn.
Chuyện này, sao có thể như vậy chứ!
Không chỉ những vị thực khách đông đảo bên dưới cảm thấy khó tin mà ngay cả Dương Hồng Anh, người đang chơi dương cầm cũng cảm thấy bất ngờ không kém.
Cô ấy là người trình diễn khúc nhạc này!
Đối với những thay đổi tinh tế trong nhịp điệu thì nhận thức của cô ấy càng rõ ràng hơn.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763470/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.