Âm!
Uy hiếp!
Nghe đối phương nói xong, Bạch Tuấn Sơn lập tức tức giận đến mức toàn thân run rẩy hết cả lên.
Sau khi biết rõ bức tranh "Ông lão câu cá một mình”
là tác phẩm của thầy Blood, đương nhiên ông ta sẽ không cam lòng từ bỏ, nhưng Lý Trung Huy nói không sai, nếu đối phương ngang ngược phá hoại thì con đường tiêu thụ của Tập đoàn Bạch Kỳ sẽ bị cắt đứt một cách triệt để.
Đến lúc đó cho dù bên phía của ông ta có nghiên cứu chế tạo ra thuốc hồi sinh thì cũng đừng mong bán được một viên!
Thậm chí cả Tập đoàn Bạch Kỳ cũng tiêu tùng luôn. "Làm... Làm sao bây giờ...”
Từng giọt mồ hôi lăn dài trên trán của Bạch Tuấn Sơn.
Nhưng vào đúng lúc này!
Ông ta cảm nhận được một bàn tay ấm áp vô lên bờ vai của ông ta. Lại là... Lâm Thiệu Huy.
"Thiệu Huy...” Bạch Tuấn Sơn sửng sốt, sau đó ông ta nhìn thấy Lâm Thiệu Huy đứng che ở trước mặt mình.
"Phó chủ tịch Huy! Lý Trung Huy!”
Trong giọng nói của Lâm Thiệu Huy lộ ra sự lạnh lẽo, trên môi anh hiện lên một nụ cười châm chọc!
Anh nhìn Lý Trung Huy giống như đang nhìn một tên hề ngu ngốc.
"Cậu là cái thá gì mà dám gọi thẳng tên của tôi! Đừng tưởng rằng mình quen biết với Robert thì giỏi lắm! Tôi nói cho cậu biết, ở đây là Thành phố Nam Giang, không phải Mexico!” Ánh mắt của Lý Trung Huy trở nên tàn nhẫn.
Ông ta vốn đã khinh thường Lâm Thiệu Huy.
Cho dù anh có quen biết với Robert thì đã sao! Thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763377/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.