Ực ực!
Bạch Tuấn Sơn nuốt một ngụm nước miếng, cho tới bây giờ, người vẫn còn lâng lâng như đang trong mộng, hỏi:
“Lâm... Lâm Thiệu Huy, là ba trăm triệu đô la thật
sao?”
"Ba trăm triệu đô la, đổi ra là khoảng tầm hai mươi bảy, hai mươi tám tỷ tiền An Nam."
Số tiền này còn nhiều hơn cả giá trị của toàn bộ nhà
họ Bạch cộng lại. Vụ làm ăn lớn như thế, mà Lâm Thiệu Huy chỉ cần nói dăm ba câu là đã chốt được luôn ư?
Vãi chưởng...
Tất cả mọi người đều có một cảm giác như thể họ đang ở trong giấc mơ, một giấc mơ khó có thể tưởng tượng được.
Lâm Thiệu Huy điềm tĩnh nhẹ gật đầu.
Sau khi anh nhìn thấy bóng dáng của Robert qua video trên điện thoại khi nãy, anh đã dự đoán được rằng lão già kia kiểu gì cũng sẽ làm mọi cách để mua được bức tranh của anh.
Nếu là bình thường, Lâm Thiệu Huy chắc chắn sẽ từ chối, để cho lão già kia một tí hương thơm.
Đáng tiếc, hiện tại ở đây lại có quá nhiều người, nếu như anh làm như vậy, chẳng khác nào gián tiếp thừa nhận rằng mình chính là Blood!
Hít!
Giờ phút này, sau khi nhìn thấy Lâm Thiệu Huy gật đầu, xung quanh lập tức vang lên những tiếng hít khí mạnh.
Rất nhiều vị khách ở đây mặc dù được gọi là người trong giới thượng lưu, nhưng tài sản của tất cả bọn họ cộng lại, chỉ e là cũng chưa được ba trăm triệu đô la!
Thế mà bây giờ, Lâm Thiệu Huy chỉ mất có vài phút đã bán đi một bức tranh, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-long-ngu-quen/1763376/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.