Lục Nghiêu dùng miệng thay cho tay, ngậm lấy đầu v* đỏ như đang nhỏ máu, đầu lưỡi thô ráp xoay tròn, vừa mút vừa kéo thật mạnh, ba một tiếng, đầu v* lại bắn ra.
Bàn tay còn lại rảnh rỗi vuốt dọc eo xuống đến hoa huy*t ướt át, ngón tay cái ấn vào âm vật, hai môi nhạy cảm áp vào nhau phun ra càng nhiều dịch thể, nó dường như đang dụ dỗ dương v*t của nam nhân đi vào rồi hoạt động thật mạnh.
“Vi phu hình như hơi say rồi, đêm nay Hòa nhi tự mình đến được không?” Vuốt ve trên cơ thể đột nhiên biến mất, Tô Hòa mở mắt ra liền phát hiện nam nhân chống tay về phía sau, đang nheo mắt cười với mình, y phục trên người vô tình đã bị kéo ra, phô bày cơ ngực rắn chắc.
Lục Nghiêu lớn lên soái cực kỳ, nếu không phải bị thương trên chiến trường, đám bà mối ở kinh thành sợ rằng sẽ đạp đổ cửa Tướng quân phủ.
Tô Hòa vươn tay chạm lên gương mặt hắn, lại cúi đầu hôn xuống cơ ngực đang lộ ra, đây chính là tín ngưỡng và đức tin của y.
Đôi tay nhỏ nhắn mềm mại cởi áo nam nhân ra, y lập tức trông thấy những vết sẹo lớn nhỏ chằng chịt trước mắt mình. Sau khi hôn lên từng vết sẹo, y cầm tay nam nhân đặt xuống hoa huy*t bên dưới, dùng ngón tay hắn chọc vào cái động đang chảy nước kia. Với tay còn lại vào khu rừng rậm trước mặt, nắm lấy dương v*t của nam nhân rồi bắt đầu chuyển động lên xuống.
Lúc đầu Lục Nghiêu chỉ muốn trêu chọc tiểu quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-hon-ach-gia/160880/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.