“Phong nhi, con nói bậy bạ gì vậy, còn không mau xin lỗi tổng giám đốc Mộ?”
Vương Tuyết Mai cũng sợ hết hồn.
Trong mắt bà, Tần Phong vẫn luôn là một đứa trẻ ngoan, sao có thể nói ra những lời vô lễ như này?
“Dì Vương, ở công ty còn có việc, hôm khác cháu sẽ lại đến thăm dì.”
Tần Phong còn chưa kịp giải thích, sắc mặt Mộ Uyển Quân đã trở nên âm trầm, xoay người rời đi.
“Khoan, tổng giám đốc Mộ, Phong nhi không có ý đó…”
Vương Tuyết Mai muốn đuổi theo, nhưng chân lại không tiện.
“Mẹ, mẹ mau ngồi xuống.”
Tần Phong đi qua đỡ mẹ mình.
Vương Tuyết Mai trừng mắt nhìn hắn, có hơi tức giận: “Đứa nhỏ này, sao con có thể nói vậy với người ta?”
“Mẹ, mẹ nghe con giải thích…”
Tần Phong sớm đã nghĩ xong lý do, nói ngoài mình ra thì còn có một vị bác sĩ khác cũng bị lừa bán hàng đa cấp, quan hệ giữa hai người khá tốt, mấy năm nay đã theo người ta học được chút ít kiến thức y học.
“Vậy... Ý của con là, tổng giám đốc Mộ bị bệnh rất nghiêm trọng à?”
Trên mặt Vương Tuyết Mai tràn đầy ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ.
Tần Phong mỉm cười gật đầu: “Còn chưa chắc chắn lắm, cho nên con mới muốn xem rốn của cô ấy để xác nhận lại.”
“Ai da, đứa nhỏ này, sao ban nãy con không giải thích rõ ràng trước, hại tổng giám đốc Mộ tức giận rồi.”
Vương Tuyết Mai cực kỳ tin tưởng lời nói của con trai, đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ho-xuong-nui/3431706/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.